nh Dươ
sững lại. Sự tức giận trên khuôn mặt anh dịu đi, thay vào đó
n mang theo sự bao che rõ ràng cho Lưu Mỹ Lan. "Chỉ là Mỹ Lan vừa mới ổn định
hông
quáng đến vậy. Tại sao anh không thể nhìn ra bộ
ếu ớt như sắp đứt hơi. "Chị Ánh Dương không cố ý đâu. Là do em không
ể đang bảo vệ một báu vật dễ vỡ. Anh nhìn xuống vết xước nhỏ tr
ngay lập tức
bị sao t
u anh," cô ta rụt tay
ghe thấy Mai Anh hét lên bên cạnh, nhưng âm t
, đôi mắt đẫm lệ nhìn Mai Anh đầy oan ức. "Tôi biết cô là bạn thân c
Chị Ánh Dương, em biết chị không thích em. Nhưng e
y con dao rọc giấy trên bàn làm v
ại!" Gia Trí hé
mức tôi chỉ kịp nhìn thấy một vệt đỏ r
cô ta và ném mạnh xuống đất. Anh ôm chầ
ao? Em muốn ch
lườm tôi, ánh
ơng, em đã h
lò
đổ ngay trước mắt. Trái ti
h ta nghĩ rằng chính tôi
ên lời. Cổ họng tôi nghẹn đắng, khôn
"Vương Gia Trí, anh bị điê
n dán chặt vào tôi, chứa đầy sự thất vọng và phẫn nộ. "Tôi không ngờ em lại là người độc ác v
c? Nh
tôi bảy năm. Chẳng lẽ trong mắt an
ọng. Tình yêu mà tôi đã từng trân trọng, nâng niu
i để băng bó qua loa vết thương cho Mỹ Lan. Vết thương rất nông, chỉ là
quanh cổ tay cô ta, động
tay mình. Nó vẫn còn đau rát. Nhưng không
viện," Gia Trí nói với Mỹ
ra khỏi phòng mà không thèm li
chãi. Anh ôm cô ta trong lòng,
ôi bị bỏ l
mì
ay cuồng. Tôi lảo đảo, phải vịn v
... nó không
chết
oàn ch
tĩnh lại. Không sao cả, Trần Ánh Dươn
ẽ không còn khóc vì
bao gi

GOOGLE PLAY