à Khan
tôi dắt Nam xu
Tuấn Khanh, trong vai "Tuấn Kiệt", đang ân cần g
ời hạnh phúc. Con gái họ, bé An, cũng
ba người hạnh
ấy có chút chạnh lòng. Tôi đã từng mơ ước mình và Tuấ
lại, tôi chỉ
hưng tôi cố gắng
ớc mắt cho tôi nữa. Tô
ác thường của tôi. Anh ta quay san
ng tốt lắm. Có phải tối q
hiên gắp một miếng trứng
u vào ch
hư trước, như thể người đàn ông đã c
ã gắp miếng trứng trong bát
ạ. Mẹ vấ
hanh và nói một cách lễ phép: "Cháu cảm ơn
ầ
Tuấn Khanh rơi xuốn
chằm chằm, khu
tiên Nam gọi
sửa bao nhiêu lần, Nam vẫn
g giữ bình tĩnh. "Nam, con
hiểu chuyện, nên mới gọi nhầm. Bây giờ con lớn rồi, con biế
n tuổi như những nhát dao đ
ặng, không nó
ạo, đôi mắt liên tục quét qua tôi và Nam,
đến anh ta, chỉ lặng
àn ăn trở nên vô
n rẩy. "Tuy ta là bác của con, nhưng ta coi con như
gắng gắp thứ
trong lòng chỉ cò
i sao? Nhưng đ
ựa chọn từ bỏ
xuống, dắt N
ôi ăn xo
i lời cảm ơn
mắt Tuấn Khanh, g
ao cũng không phải
cuộc sống của mình. Sau này
ời đi, bỏ lại Tuấn Khanh với vẻ mặ