ện ra một sự thật còn đau đớn hơn cả cái c
sinh của mình, chỉ để có thể quang minh chính
m tôi sống trong nỗi đau khổ tột
m tôi đ
giá với người bạn
ết" của tôi lao đến, gào lên chất
bé mà anh ta đã nhẫn tâm từ bỏ, lạ
ầu lên và gọi mộ
B
ươ
à Khan
hiện ra một sự thật còn đau đớn hơn cả cái c
ới Nguyễn Tuấn K
một giáo viên bình thường. Cuộc hôn nhân của
cơn đau tim đột ngột đã
của tôi
hông nơi nương tựa. Bạn bè khuyên tôi còn trẻ, không nên thủ tiết cả đời. Bố mẹ
đã từ ch
rái tim tôi đã chết
ối mọi lời cầu hôn, chỉ để giữ trọn tấm lòng
đang chuẩn bị đồ cúng trong bếp thì vô tình
ọng nói run rẩy vì tức giận của bố chồng tôi vang lê
đã sống thế nào không? Mày có biết con trai m
n, từng lời từng chữ như nh
óc ong ong, toà
hình thịch tr
tôi đang
g tôi đã qua đời
ói quen thuộc đến mức kh
đừng n
Tuấn Kiệt, anh trai s
ai chăm sóc cho mẹ con tôi, coi Nam như con ruộ
giọng nói của anh lại khiến t
thất vọng. "Nguyễn Tuấn Khanh, ngay từ đầu, người bị bệnh tim
g minh chính đại chăm sóc cho Phương Khánh Hằng, người mà mày y
Mày có thấy việc này đáng không? Mày
ố
ng tát
ại chỗ, máu trong ng
như những lưỡi dao sắc bén, lột trần một bí m
i ba năm trước không phải là
rai song sinh của a
danh tính của anh trai mình, sống như một "ngườ
âu Phương Khánh Hằng – mối tình
n
ôi từ chối mọi lời ong bướm, ba năm
hỉ là mộ
bịp tàn nhẫn
mình là con ngốc
u trào ra, khôn
, cố không để ti
tôi phải vịn vào tườ
tôi không nó
i lặng lẽ quay số điện
iọng tôi
thằng Khanh à?" Giọn
giác như có hàng ngàn mảnh thủ
con đ
i mẹ tôi hỏi lại với giọng không thể
lại, từng chữ rõ ràng.