Xuân N
iếng gầm giận dữ vọng ra t
kể từ khi tôi được Lư Nguyên Khang đưa về đây. Hai ngày sống
biệt là khi tôi cố gắng cử động. Nhưng cơn đau đ
vang lên, lần này còn lớn hơ
Các người là một đội ng
u đau, vịn vào tường và lê bước chân đế
ám, tay áo xắn lên, mái tóc hơi rối. Trông anh ta có vẻ mệt mỏi và kiệt sức. Anh ta đang nó
gói thầu phụ với giá cực thấp, thu hút hết các nhà cung cấp nhỏ lẻ. Bây giờ chúng ta không có đủ linh kiện để hoàn thành dự án
ập thót m
y… quá q
ủ cách đây ba năm. Anh ta không trực tiếp đối đầu, mà nhắm vào chuỗi cung ứng, dùng lợi ích nhỏ
chiêu cũ để đối phó
h xác làm thế nà
Cơ hội để chứng minh giá trị của mình, để không c
rơi xuống vách đá. Hai ngày qua, tôi đã lau chùi nó sạch sẽ. Nó được chạm kh
c theo các cánh sen, tôi cảm nhận được một đường rãnh rất nhỏ,
rong không có gì ngoài một dãy số và
ó rất quan trọng. Có lẽ đó là lý do nó xuất hiện ở hiện trường vụ án
tập hợp tất cả sự can đảm
t tai, đi qua đi lại trong phòng như một con thú bị nhố
lên tiếng, giọng nói vẫ
đôi mắt nheo lại đầy v
ép cô ra kh
h cái cách mà anh trai anh đã từng thua
h chóng bị thay thế bởi sự tức giận. Nhưng anh ta im
u của hắn là làm anh kiệt quệ về tài chính bằng các khoản bồi thường hợp đồng. Hắn sẽ kéo dài cuộc chiến n
chì. Tôi biết anh ta đang sốc vì một người phụ nữ "chân yếu tay mề
on người anh ta hơn bất kỳ ai. Anh ta là một con cá sấu, kiên nhẫn và tàn nhẫn. An
ằng một chút tò mò, một chút ấn tượng. Nhưng sự
giờ tôi phải làm gì? Hầu hết các nhà c
t lúc. Anh ta không có đủ nguồn lực để bao tiêu hết sản phẩm của họ. Hãy cho người liên lạc với những đối tác lớn nhất, những người có sản lượng
ìn một sinh vật lạ. Sự tuyệt vọng trong mắt anh ta
àm sao cô
t nhiều hơn thế. Nhưng tôi sẽ không nói cho a
một kẻ đứng trên đỉnh cao đang chiến đấu với sự thật rằng một người p
tuyệt vọng đ
ói qua kẽ răng. "
ông ty vận chuyển tên là 'Đại Dương Xanh' . Bằng sẽ dùng họ để trì hoãn việc gia
đôi mắt nheo lại suy nghĩ. "Đó là m
ích. "Giám đốc của nó nợ Bằn
những điều này?" anh ta
ết lập những kế hoạch tương tự." Câu trả lời
nh ta nhíu mày.
sinh viên công nghệ thông tin xuất sắc nhưng ngây thơ, tấn công vào hệ thống của một c
iên đứng thẳng dậy, kh
ì?" anh ta hỏi, giọng
nhưng dự án mà chúng tôi nhắm và
một nỗi đau khôn tả hiện lên trong mắt anh ta. "Và h
trong tôi. Tại sao anh ta l
hầm. "Biệt danh của
từ đó, không khí trong
băng giá, mà là một ngọn núi lửa sắp phun trào. Sự căm
lên, mỗi từ như một nhá
àn toàn bối rối và sợ hã
đầy đau đớn. "Cô có biết công ty mà cô đã tấn công là của ai k
tôi, mỗi bước chân n
n đó là cả cuộc đời của anh ấy! Vụ tấn công của cô đã
tay mạnh đến mức tôi cảm t
tưởng của anh ấy! Và anh trai tôi, một thiên tài công nghệ với
ưới chân t
Không t
m đó, "Chỉ là một bài kiểm tra nhỏ thôi, em yêu. Đối thủ c
g tài năng của mình để làm mộ
của một con người. Anh trai của ng
lắp bắp, nước mắt giàn giụa
mặt chỉ cách tôi vài centimet. "Lời nó
khủng khiếp hơn cả sự lạnh lùng. Anh ta
thì thầm, giọng nói chứa đ
au từ những vết thương chưa lành ập đến, nhưng không gì có
anh…" t
IẾN
ai rộng lớn của anh ta run
ôi, con tôi, và bây giờ là
ặt với sự truy lùng của
hông thể bỏ
búp sen gỗ trong túi áo. Đó
iọng nói run rẩy nhưng kiên địn
không q
tôi nói, giọng to và rõ ràng hơn. "Tất cả mọi thứ, từ rửa tiền, hối l
anh ta
người lại, đôi mắt đỏ
ói cái
-

GOOGLE PLAY