của Nghiê
t nước cuối cùng làm tràn ly. Bức tường phòng thủ mà tôi đã
bật
ớn, không thể kìm nén, xuất phát từ tận cùng tâm hồn. Toàn bộ nỗi đau, sự p
đứng vững được nữa. Tôi khuỵu xuống, nhưng trước khi
hân đã kéo
i, giống như một người đang giữ một tòa nhà sắp sụp đổ. Một bên tay an
được mùi hương của anh ta - một mùi hương sạch sẽ, nam tính của vải vóc cao cấp và một chút gì đó rất riêng, r
ta không phải là sự khó xử hay thiếu kiên nhẫn. Nó là s
lại những tiếng thút thít yếu ớt. Tôi cảm thấy kiệt
tôi lí nhí, không
nói, giọng nói trầm
ng cũng không quá xa. Anh ta không còn ngồi ở chiếc ghế quyền lực đối diện nữa. Anh ta đ
âu cũng được,
Tôi kể cho anh
ông ngủ. Tôi kể về tình yêu ngây thơ của tôi dành c
i nhận ra mình đã bị phản bội, khi tôi thấy hắn ta đứng trê
ủa hắn, về cách hắn đã gán cho tôi cái mác điên loạn, về
ng, về những tờ giấy lạnh lẽo, và lời đe dọa sẽ ch
Đôi mắt đen sâu thẳm của anh ta không rời khỏi tôi một giây. Anh ta lắng nghe với một sự tập tru
tưởng. Cảm giác đó thật l
ôi hoàn toàn kiệt sức. Tôi dựa vào lưng
n ra ngoài cửa sổ, ánh mắt xa xăm, như đang xử
u. Có lẽ anh ta nghĩ tôi là một kẻ phiền phức, một gán
n tiếng, cái tên đó được thốt ra như một lờ
bảo rằng hắn sẽ không bao giờ có thể làm việc trong ngành này nữa. Tôi sẽ hủy hoại danh t
ến tôi rùng mình, nhưng đồng thời, một cảm
ói, và lần đầu tiên, anh ta gọi tên tôi
c đến bàn làm việc v
hoại. "Chuẩn bị phòng cho Phu n
ó nghe th
ôi. "Cô sẽ ở lại nhà tôi
để tranh cãi.
g trọng, nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng không thực sự thấy gì. Cảnh vật lướt qua như một vệt
ài cuộc vừa được kéo vào một thế giới hoàn toàn
, nằm ẩn mình sau những bức tường cao và một khu vườn được
bước ra cửa đón chúng tôi. Bà có mái tóc búi gọn gàng và mộ
hu nhân," bà nói, cúi
hi nói chuyện với bà. "Đây là Nghiêm Hạnh San, vợ của tôi
thưa cậ
ng trọng. Nó có một chiếc giường cỡ lớn, một ban công ri
huẩn bị một ít quần áo. Có lẽ chúng sẽ vừa với cô. C
mại lên giường. "Nếu cô cần bấ
ại, để tôi một mình tro
g thật thảm hại. Mái tóc rối bù, đôi mắt sưng húp vì khóc, và b
thỉu, mang theo tất cả những ký ức kinh hoàng. Tôi bước vào phò
như nước không chỉ rửa trôi bụi bẩn trên cơ
h bộ đồ lụa mềm mại, tôi cảm t
n còn sợ hãi. Nhưng lần đầu tiên sau nh
vàng, bị ràng buộc bởi một hợp đồng hôn nh
ở nơi này, tôi có thể bắ
-

GOOGLE PLAY