của Nghiê
iường, lắng nghe từng tiếng động nhỏ nhất trong hành lang, trái tim đập thình thịch trong lồng ng
n thân nhất của tôi, đã nhận được tin nhắn mã hóa của tôi. "Chiến dịch Giải cứu Công chúa. Nửa
ái bóng dài ngoằng. Tôi đi chân trần trên sàn gạch lạnh lẽo, mỗi bước chân đều nhẹ nhàng như một bóng ma. Tôi đã th
c hé mở. Một bóng người nhỏ nhắn vẫy ta
ấy thì thầm, k
đến choáng váng sau nhiều tuần hít thở không khí tù đọng
ếc xe tay ga cũ kỹ dựng sau một bụi cây. "
o khoác rộng và một chiếc khẩu trang. Trong vài giây
hỏi khi chúng tôi lao ra
ính," tôi nói, giọng bị bóp
ơng chiếu hậu, nhưng cô ấy không hỏi thêm. Đó là điều
Nó toát lên vẻ quyền lực và sự bất biến. Tôi cảm thấy nhỏ bé và run rẩy khi đứng trước cánh
ện," Tuyết Anh nói, vỗ nhẹ vào va
t một hơi thật
nh một cách trang trọng. Một nhân viên
ể giúp gì
một hộp ký gửi an toàn," tôi n
t cách kỳ lạ, rồi nhìn bộ dạng của tôi - áo khoác rộn
cho xem giấy
hông có gì cả. Mọi thứ của
ắp bắp. "Nhưng... đây là chìa
ản lý lớn tuổi hơn bước ra từ văn phòng phía sau. Ông liế
ói, giọng có chút kinh ngạc
ợc bảo vệ bởi một cánh cửa thép dày cộp. Sự im lặng ở đây gần n
g bóng. Ông ta tra một chiếc chìa khóa của mình vào cùng lúc tôi tra chi
im loại dài và đặt nó lên một
o lùi lại vài bước, ch
một lớp lót nhung đã phai màu, là một tập tài liệu
g theo thời gian, và những dòng chữ viết tay bằng mực đen đã hơi phai đi, nh
G HÔN ƯỚ
à hai chữ ký. Một bên là "Nghiêm Vĩnh Phát" - tên ông nội tôi.
hiêm Hạnh San, khi đến tuổi trưởng thành, sẽ kết hôn với người thừa kế của dòng h
Một lời hứa từ một thế hệ đã qua, bị lãng quên tr
tờ giấy. Đây là một v
như đang ôm cả thế giới. Tôi cúi đầu cảm ơ
ắng chói chang, cảm giác chiến th
mắt của họ khóa chặt vào tôi. Tôi nhận ra họ. Họ là những v
tìm
ờng, nhìn thấy họ và khuôn mặt cô ấy
không có mục tiêu nào trong đầu ngoài việc thoát khỏi những
một trong số
h nhân mỏng manh bên dưới lớp áo khoác dính bết vào người tôi vì mồ
t. Bây giờ tôi đã hoàn toàn lộ diện. Một người phụ nữ
sự suy sụp tinh thần đã bào mòn thể chất của tôi
thể nghe thấy tiếng thở hổ
ằng kính đen sừng sững, cao vút lên bầu trời như một ngọn tháp
n rồ. Nhưng tôi không
g đông đúc, mặc cho tiếng còi xe inh ỏi. Tôi lao vào cánh cửa xoa
òa nhà ngay lập tức tiến
cô, cô không
a Nhân!" tôi thở hổn
ấy cô ta! Cô ta là bệnh nhân tâm thần trốn viện!"
bộ dạng thảm hại của mình. Một người phụ nữ điên loạn, mặc quần áo xộc xệc
những người bảo vệ, "
ng chúng tôi sẽ phải dùng biện pháp mạnh," người tr
tay sai của Hùng cũng đang lách qua
thể bị bắt lại. K
liệu cũ kỹ lên trên đầu, nó đã
lên, giọng tôi vang vọng khắp đại sảnh r
tân đến các giám đốc cấp cao, đều sững sờ nhìn tôi như thể tôi vừa mọc thêm một cái
i tiếng "ding" của than
loại sáng bón
đều đổ dồn
ắt may hoàn hảo, không một nếp nhăn. Dáng người anh ta toát lên một vẻ quy
p gõ nhịp đều đặn trên sàn đá cẩm thạch. Mỗi
ột khuôn mặt góc cạnh, hoàn hảo như được tạc ra từ đá cẩm thạc
của anh ta mới là th
n. Và đầy quyền lực. Chúng quét qua đám đông, qua những người bảo
đánh giá, như thể anh ta đang nhìn th
Gia
nhận ra. Không có một chút dấu hiệ
a lạ, một sự hỗn loạn vừa xâm phạm vào
-

GOOGLE PLAY