Bảo H
với tôi, ánh mắt tràn ngập yêu thương. Tôi thấy Bảy, lúc còn bé, đang bập bẹ g
p người. Đầu tôi được quấn băng trắng, v
ấy giọng nó
ông? Vết thương có nghiêm trọng khô
hôn mê. Tôi muốn nghe xem, vở k
EO," giọng bác sĩ vang lên. "Nhưn
ất cả là lỗi của em," cô ta nức nở. "Nếu không phả
. Em chỉ đang tự vệ thôi. Anh đã xem lại camera an ninh rồi. R
o sự thật, biến kẻ thủ ác thành người bị hại, và biế
anh, không có gì thay đổi cả,"
hấn, mẹ đừng khóc. Con không t
nh của Sáng dành cho Mạc Phấn. Họ đang biến phòng bệnh của tôi thành nơi hẹ
dâng lên
bị liên lạc của tôi
ên trong đầu tôi. Con có biết vì con mà Mạc Phấn suýt nữa đã mất mạng khôn
on, tôi đáp lại bằng ý
ai sai. Con phải học cách bao dung hơn. Mạc Phấn đã vất vả
ực và phẫn uất đến cùng cực. Trong mắt họ, lợi ích của t
ôi, có lẽ sau khi đã dỗ dà
àng một cách giả tạo. "Anh biết em đang giận. Nhưng
Đôi mắt tôi không còn tình yêu, không còn đa
o cá," tôi nói,
ẽ đã mong đợi tôi sẽ khóc ló
áo
Quán mà ngày xưa anh vẫn thường mua cho tôi
gập ngừn
mỉa mai. "Sao tôi có thể làm phiền CEO Khắc đây được. Anh
nghe thấy tôi nói "đùa". Anh ta nghĩ r
gì khác không?" anh
i. "Tôi muốn u
ta nói, và vội vàng đi ra ngoài nh
ậy, cẩn thận đưa ly nước cho tôi. Tôi uống một ngụm. Nước lọc, vô
náy, tôi vẫn có thể tha thứ. Nhưng không. Sau tất cả những gì đã xảy ra
rong vụ tai nạn năm năm trước. Chết cùng với tình thương
t cách triệt để, không cò
 
 
 GOOGLE PLAY
 GOOGLE PLAY