c Trin
g đến ngạt thở. Thiên An không hề liên lạc. Dinh
gia tộc. Những hình ảnh cô ta và Thiên An bên nhau, cười đùa, âu yếm, như những mũi dao liên tục đâm vào
một khối băng lạnh lẽo và nặng trĩu trong lồ
t đầu
n chưa bao giờ thừa nhận. Tôi thu thập tất cả những "món quà" mà anh ta đã tặng tôi trong bảy năm qua –
tay tôi chạm vào một bức tường giả. Tô
nín
anh. Những con sói bằng gỗ được chạm khắc tỉ mỉ, những bó cỏ mặt trăng khô, những sợi dây cầu nguyệ
vào một góc tối tăm, phủ
chúng. Và anh ta
còn nước mắt để khóc. Chỉ cò
ệnh lạnh lùng khác của Thiên An vang lên trong
mình ra lệnh, mà lại đóng vai một
đắng, vô hồn n
, chôn vùi những giấc mơ đã
a kết nối tâm linh, giọng

GOOGLE PLAY