rang Gó
ới mùi rượu nồng nặc. Anh ta loạng choạng
anh. Đã ba năm rồi, đây là thói qu
rồi," tôi nói, cố gắ
g đứng vững. Hơi thở nóng hổi của anh phả vào cổ tôi, mang theo m
, anh ta đột nhiên nắm lấy cổ t
đôi mắt nhắm nghiền. "Đừng
ưởng như chết lặng, lạ
Luôn luô
vùi mặt vào tóc tôi, h
em... Anh nhớ em
khổ và khao khát. Một sự chân thàn
i bỏ mặc anh? Em có biết anh đã sống
yện với Lộ Lệ Quyên
toàn bộ ba năm qua, tôi chỉ là một cái bóng, một ng
rong cổ họng. Tôi đẩy mạnh anh ta ra, dù
ông
hí lạnh lẽo của ban đêm. Gió biển thổi bay mái tóc tôi,
lâu, cho đến khi c
, Bạch Hữu Chiến đã không còn
hách bên cạnh, nơi Lệ Quyên đang ở tạm. Tô
Hữu Chiến, khàn
o em lại quay về
ên có chút hoảng sợ. "Anh về phòng
đầy cay đắng. "Con bé đó sẽ không bao giờ rời xa tô
có thể nói về
Quyên? Bởi vì nó có đôi mắt giống em! Bởi vì nó mang dòng máu của Lộ gia! Tôi c
tay lên che miệng, ngăn tiến
i. Tôi đã ở Paris với em. Tôi không muốn bất cứ điều gì làm phiền khoảng thời gian
ng sợ. Lệ Quyên dường như đã bị
"nó đang mang thai. Con của chúng tôi. Tôi đã nghĩ ra tên cho đứa bé rồi. Nếu là con trai, s
n. Niệm
nhớ Lệ
ời của tôi cũng chỉ là một công cụ để anh ta tưởng nhớ người tình cũ. S
ạch Hữu Chiến!"
o, Quyên. Tôi sẽ không để bất cứ ai hay bất cứ thứ gì xen vào giữa chúng ta nữa. Lộ Lệ Tr
a sai
sự tuyệt vọng của một người
ợ anh ta bấ
à của tôi. Đứa con
a biến nó thành một c
khỏi cánh cửa đó. Mỗi bước đ
i một người phụ nữ không còn yêu nữa, cô
sẽ không bao
chờ

GOOGLE PLAY