yêu câm lặng và tội lỗi kéo dài suốt tám năm thanh xuân. Tôi đã
khai, sự tra tấn đến thân tàn ma dại và một nhát dao kết
i đã từ chối hiến thận cho người con gái a
y phải trả vì đã hạ
ta nói khi lưỡi dao lạ
g trời đã cho
ận, tôi nhìn người đàn ông đã hủy hoại cả ha
i đồng ý h
i có một đ
ươ
KHUÊ C
âm lặng và tội lỗi kéo dài suốt tám năm thanh xuân. Tôi đã trao cho anh
khai, sự tra tấn đến thân tàn ma dại và một nhát dao kết
n mê man. Đầu tôi đau như búa bổ, ký ức về kiếp trước như một c
trắng toát, và người đàn ông với dáng vẻ cao lớn, gư
h Ph
gợn sóng nhìn tôi, giọng nói trầm thấp như
hận giai đoạn cuối. Em là ngườ
ống hệt như tro
kiếp trước, t
con gái mà Thạch Phi Hải yêu đến điên cuồng, người mà anh ta coi như ánh t
ha tôi, đã nhận nuôi tôi. Anh hơn tôi mười hai tuổi. Anh cho tôi một mái nhà, cho tôi
ọc của anh, tôi đã yê
không do dự hiến một phần gan của mình để cứu anh.
đã bị anh
lánh và ghê tởm. Mọi sự dịu dàng trước đây đều bi
tiếng, xinh đẹp và thanh cao, là nữ thần trong mộng của bi
ta, sẵn sàng làm
c ép tôi
hận việc dùng thân thể của mình để cứu sống tình đ
đầu cho địa
tôi ngay lập tức. Anh ta m
thầm kín của tôi bị phơi bày trước toàn thế giới, trở thành trò cười cho thiên hạ. Họ gọi
i đến đâu cũng bị ngườ
quay video và gửi cho tôi xem.
iễu tôi. Lưỡi dao lạnh buốt găm vào tim tôi, nhưng nỗi
còn nghe thấy giọng nói
cái giá mày phải trả v
máu. Tôi đã nghĩ, nếu có kiếp sau,
đã cho tôi
hai kiếp của tôi. Gương mặt anh ta vẫn đẹp trai đến n
ũng cho." Giọng anh ta vẫn đều đều,
ầu xin anh ta đừng tàn nhẫn như vậy. Nhưng bâ
một người đã c
để tôi hoàn toàn tỉnh ngộ. Yêu Thạch Phi Hải là con đường dẫ
âu, cố gắng đè nén sự
i đồng ý h
n một tràng những lời lẽ để thuyết phục, thậm chí là đe dọa t
Em
Tôi ngắt lời anh ta, nhìn thẳng
nh lùng nhanh chóng qu
hệ với nhà họ Thạch. Từ nay về sau, tôi và anh, ân
hi Hải không thể che giấu được nữa. An
nói g
hận này để trả lại hết công ơn nuôi dưỡng của nhà họ Thạch trong tám năm qua. Kể từ khi tôi bước ra khỏi phòng
như dao quét qua mặt tôi, dườn
chặt? Khang Khuê Chi, tôi nói cho em biết, người tôi yêu là Ki
lần này, tôi không còn cảm thấy đau nữa
nhất khi nghe từ miệng tôi. "Tôi biết chú chỉ yêu cô Huỳnh. Tôi cũng không còn ảo
h". Đã rất lâu rồi tôi không gọi anh ta như vậy. Kể từ khi tô
gì đó khác lạ, nhưng lạ
." Cuối cùng, anh ta nói, sự sống của
inh với bộ quần áo bệnh nhân, sắc mặt tái nhợt nhưng v
he nói… Khuê Chi
, ánh mắt đầy vẻ yêu thương và xót xa. "Sao
iếc về phía tôi, đầy vẻ dò xét và thù địch. "Khuê Ch
kẻ đầy mưu mô, luôn tìm cá
"Kiều Minh, em yên tâm, Khuê Chi
. Cô ta đột nhiên đẩy Thạch Phi Hải ra, l
ả? Có phải cô lại muốn dùng thủ đoạn
ôi, móng tay sắc nhọn
iên rồi à!" Tôi hét lê
i vội vàng kéo cô ta lại, ôm chặt vào lòng.
ơi. "Anh Hải, em sợ lắm. Cô ta sẽ không dễ dàng buông tha cho chúng ta đâu. Hay là… e
"Anh không cho phép em nói những lời như vậy! Anh yêu
u nước mắt cho cô ta, hứa hẹ
án giả bất đắc dĩ xem màn kịch tình yêu
nực
y người, đi ra
thấy giọng nói của Thạch Ph
hỉ cần em sống, tính mạng của ng
n tôi kh
gười khác có qu
ta, tính mạng của tôi
ịt đau nhói, nhưng nó giúp tôi tỉnh táo. Tôi
h Mùa Hè Xanh… em qu
ủa tôi. Cô ấy có vẻ ngạc nhiên. "Khuê
Tôi ngắt lời cô. "Không l
gẩng đầu nhìn bầu trời
Huỳnh Kiều Mi
tôi sẽ sống