đông giá rét, g
ng không sưởi ấm được trái
u vẫn có c
ng đếm ngược rồi, anh còn
ần, gửi tin nhắn cho Lục
c bộ giải trí lớ
như cung kính, chỉ là thái độ t
người đàn ông
ng cùng, hai cánh cửa lớn được đẩy ra, người đà
hiệu cho cô
ên đã lên dây, khô
đây rồi, cô thong t
sau lưng
ng thẳng, không khí trở nên loãng đi, n
trong trên ghế sô pha
ào trong ghế sô pha da thật, cách
i tăm lúc sáng lúc tối, thoang th
ật sâu, đi qua đó nh
ông ăn
nhiều, điểm khác biệt duy nhất là
ể lộ ra yết hầu và xương
iến gương mặt góc cạnh của a
tốt, đâu có giống bộ d
ng là có thể khiến nhiều ph
mới nhìn rõ trên tay anh đan
anh lúc đó đã bị
cho con trai, đương nhiên kh
n là quá ng
ì tiền à?" Mạc Hành Viễn nhìn ch
cho anh vào lúc này chẳ
được, lời này cũng đang nh
yêu kiều, "Sao lại không thể là vì tôi ngưỡng mộ
gón tay Mạc Hành
ời như vậy, nhưng vào l
ời giả tạo của Tô Ly, Mạc Hà
o gạt tàn, ngón tay thon
nước bọt, cô lạ
người dậy, đưa tay ra đã nắm lấy cổ tay
tay, cả người bổ nhào lên người
lòng bàn tay an
ác ngoài, nơi bị anh ấn và
, anh lấy giấy đăng ký kết hôn nâng cằm cô lên, đ
kết hôn cạ vào cằm cô rất không thoải mái, vẫn hào phóng nhìn vào mắ
H
iễn phát ra tiếng cười l
S
Viễn nh
ết, trước khi chết được làm vợ chồng với ngườ
iễn hiện lên bốn chữ
ỗ lên chân đã bị cô ngồi,
hô
hôn bị anh ném sang một bên, cô rất bình tĩnh
gước mắt, "Cô n
mím ch
à khôn
tắp, vai rộng eo hẹp, đôi chân thẳng tắp thon dài
tin từ trong ánh mắt khiến Tô
hông l
ng lại, đôi mắt
"Tôi không có
Viễn nh
ầy tình cảm và chân thành, "Trở thành vợ của anh mới có thể
để lại hối tiếc. Cứ coi như là tôi ích kỷ, chỉ cần
m của Tô Ly đều dạt
tình cảm nói đến là
cô, lạnh lùng hỏi: "
cảm nhận được áp lực, vẫn cứ
Viễn khẽ
hạt này của anh mà
ngồi xuống, ha
xuố
ng mình n
m u, lạnh như băng sương đều đang n
ũng không
biết sự biến thái m
o khoác ngoài ném lên ghế sô pha, dùng dây chun buộc lại mái tóc
c kh
một chút, lúc rũ mắt nhìn xuống anh, cô nhì
gạo của cô trước mắt Mạc Hành Viễn, quần jean ôm trọn lấy cặp
ần, hơi th
uyến rũ, trong phút chốc có
ều diễm hơn so với dáng vẻ trên
hư mắt hồ ly nhướng lên, mang theo ý cư
ghế sô pha, trong đôi mắt sâu thẳm l
ởi
i trắng của anh nhẹ nhàng
một hơi, cô đưa tay
chiếc cúc áo màu đen, lại có một v
của anh, khoảnh khắc chiếc cúc lọt ra khỏi k
mì, làn da trắng lạnh có
ch
ch
gày càn
rạng rỡ lúc trước đã h
nhìn chằm chằm cô, tư thế và vẻ mặt đ
h là một món đồ ch
đến khi tay cô không cẩn thận chạm vào cơ bụng
ôi mắt sâu thẳm tối tăm ki
hể sinh con?" Mạc Hành Viễn khô
Tô Ly rố
bỏ chạy tron
cách cứng nhắc được. Nghe nói, đứa trẻ sinh
ễn nheo mắt
ay còn lại đi thăm dò cơ
óng giữ chặt tay cô, "Chỉ

GOOGLE PLAY