rực tiếp đi thẳng tới bãi đậu xe gần đó, leo l
ự hạ thấp mình trước các anh trai, che giấu năng lực. Bây giờ, cuối cùn
ờng, cuối cùng dừng lại trướ
của Tô Ly, vệ binh đã trực tiếp mở rào chắn cho cô đi qua, còn tươi cười
hiểm, nhìn về phía
ã về hưu đang thong thả dạo bộ bên trong, nhìn thấy chiếc
nh đi tìm cháu đấy, đơn thuốc mà lần tr
ng mặt thanh tú sắc nét. "Ngày mai cháu sẽ ở cả ngày t
của một ông lão khác. "Đã nói với bác rồi, đeo
ùng tháo dây đeo của mình xuống: "Vậy
mình đấy." Tô Ly vừa nói vừa
viện Đa khoa Quân khu, đã tình cờ cứu được một bệnh nhân lớn tuổi bị mắc bệnh động kinh, cô
oa Quân khu. Ông ấy hết lời khen ngợi y thuật của cô, còn muốn bái cô làm thầy, sau đó nhất quyế
, cộng thêm vị trí địa lý thuận lợi, ở cũng thoải mái, nên
, giọng nữ nhẹ nhàng vang lên: "Chào mừng Tô Ly trở về. Trong ba ngày cô vắng nhà, điện tho
, dây kéo được mở ra, một xấp
chừng cũng chỉ một vạn tệ, cô khẽ nhếch khóe môi lên, bọ
n nhắn t
là của Lộc Hòa gửi
òng tập rồi, chị thật sự dự định đi theo người Tô gia để thi đấu, không cân nhắc căn nhắc qua đội t
úc này cô mới nhớ ra cò
i xe của anh ta thi đấu, Tô Ly còn thức trắng đêm tập luyện suốt thời gian dài. Đáng tiếc rằng, mỗi lần cô giúp bọn họ tích lũy điểm thi đấu, cho tới giây phút quan trọng k
ị vắt cạn giá trị, thì đều do Từ Tình đi theo các anh trai cùng lấy
ây cô vì giữ thể diện cho người nhà,
ây gi
gọi điện cho Lộc Hòa: "Tiền thưởn
iến thuật của bọn họ tôi đã nghiên cứu kỹ hết rồi, chỉ có tăng tốc và bức phá cực hạn của chị là lợi hại nhất, tôi chẳng có lần nào phòng được chị cả, lần nào c
y cả các cậu cũng có thể nhìn ra được, khô
c gia gần đây đã đi tới Kinh Thành, nghe nói là đang tìm lại đứa con gái từng bị thất lạc ở đây, c
ây còn cần phải chuẩn bị
kia điện thoại
do thi cuối kỳ ngớ ngẩn đó, anh ta chưa từng bao giờ nhìn thấy T
GOOGLE PLAY