ia tộc quyền thế nhất Bắc Thành – đích thân chọ
hẳng phải tiểu thư danh giá nào, mà
như trúng số, cứu được cụ ông một mạn
ẽ bị chọn lấy con nhỏ nhà quê ấy,
ắn vừa xấu vừa thô lỗ, dù có dựa vào ơn cứu mạn
ấy từ từ chạy vào sân, đỗ lại trước cửa, mọi n
à bước ra trước, tiếp đến là vòng eo mảnh m
gười sáng mắt, tiếp theo, gương mặ
o nhiêu năm, họ từng gặp không ít tiểu thư nhà giàu, nhưn
vậy
nay có tiểu thư n
đây chính l
ười đều im bặt, vẻ mặ
toát lên dáng vẻ sang chảnh khỏi phải nói, làm s
i và những lời bàn tán xung quanh, nhưng cô chẳng mảy may bận t
chặn lại, người dẫn đầu là một nữ quản gia trung niê
cô Linh một câu, nhà họ Thẩm không giống cái xó xỉnh nghèo rớt mồng tơi ở quê cô đâu, ở đây nhiều quy tắc, ng
ọ Thẩm, cùng cô con gái thứ tư, Chung Ý, trong tiế
cơn ghen tuông dữ dội. Cô không ngờ ở nơi thôn quê nghèo
nhãn hiệu, rẻ tiền của Linh Tịch Dao,
thì cũng chẳng n
ng mỉa mai: "Nhìn cô đúng là nghèo rớt mồng tơi, đến một bộ quần
chỉ hỏi thẳng: "Những người kh
không tả nổi, tức tối đáp: "Ba anh đều bận đi làm ở cô
ánh mắt chán ghét, kiêu n
h toàng thế này được. Trong thẻ này có năm trăm ngàn, cô cầm l
ười, tiện tay nhận
m ơ
sắc, mặt mày khó coi như vừa nuốt phải ruồi, nhưng L
thấy hài lòng, rồi tự nhiên ngồi xuống ghế sofa, lấy đi
i bộ đồ nào
: [Ủa, chị đùa à? Năm trăm ngàn chưa đủ tiền
thích thú: [Tại mẹ chồ
chồng vào nhà họ Thẩm sao?
i thôi, nhà này
không để ý phía xa, Chung Ý đang kéo Gi
nào chui ra mà cứ làm như mình ghê gớm lắm! Con thật sự không hiểu ông nội nghĩ gì, ơn cứu
trách móc: "Không được nói lung tung
tức im bặt,
giữ dáng vẻ của phu nhân nhà họ Thẩm, làm ra vẻ rộng lượng rồi quay sa
anh thủ lúc người giúp v
nhưng Chung Ý chỉ sang phòng bên cạnh, cười nó
ộ vẻ khó xử: "Nhưng đây là
à? Tôi là tiểu thư nhà họ Thẩm
ý nghĩ thầm: Con nhỏ nhà quê với thằn