hải như chị nghĩ đâu, em và anh
trong mắt lại ánh lên chút thách thức, cắn môi nhìn
ơn giận trong lòng, giơ ta
y vinh dự vì phá hoại hạnh phúc của tôi
tành. Tô Tinh Nguyệt ngã xuống bên giường bệnh, bàn
gất đi, cố với tay đẩy cô ra, nhưng một b
em lại phát
ề thực tại. Cô nhìn thấy Đình Diêu vớ
mắt ánh lên vẻ lạnh lùng, u ám, nhưng không c
on, chân dài thẳng tắp, nhưng giờ đây
át điê
mộng của anh công khai khiêu khích
h làm tôi cảm
ào đôi mắt đỏ hoe của Thanh L
, chưa kịp nghỉ ngơi đã lao tới bệnh viện,
ặng, nhưng nhìn em bây gi
sự muốn thử thách sự
giọng lạnh đến thấu xương: "H
au, nhưng nỗi đau tron
lỗ
ã làm
i anh tưởng nhớ người anh yêu lúc tôi suýt mất mạng sao?
ôi... đến chút tôn trọng dành cho
u nổi lên, lực tay tăng mạn
ng xứng nhắc
n mạnh lưng Thanh Lan xuống giường: "Đừng qu
, những vết thương chưa lành dướ
lăn dài, đau đến
trong m
một người thay thế, mộ
chẳng phải vai
rực của cô, mới sực nhớ Than
ệt lấy lại bình tĩnh, nhẹ nhàng ôm lấy tay anh:
hỉ hiểu lầm em thôi. Nếu chị ấy thấy nhẹ lòng hơn khi tát em, em không
u: "Anh hãy nói chuyện với c
lộ cảm xúc, dịu dàng nói: "Em cũng chưa nghỉ ngơi tối qua, về ngủ đi nhé. Chu
n bằng ánh mắt dè chừng, che giấu sự
biệt của Đình Diêu với cô và Tô Tinh N
hưng Đình Diêu dường
Nguyệt đã dễ dàng xoa
quá nự
mới hiểu bản thân là
ang bị thương nên a
ọng ra lệnh quen thuộc: "Chuyện này đừng
hư băng, thờ ơ cắt ngang: "Sau
ay áp út, ném xuống chân anh: "Ân cứu mạng
ng mày cau chặt, mắt k
iết chặt cổ tay cô, lạnh g
điếc r
gần: "Tôi nói, tôi không muốn tiếp tục làm người
êu chợt lạnh băng, gươn
GOOGLE PLAY