c chắn sẽ như một cô vợ nhỏ, vui vẻ
à. Cô vì muốn giữ chân anh, dù sốt đến bốn mươi độ cũn
nhất để giữ trái tim của một người
anh, mà còn muốn biến bản thân thành hậu phương của
Quân Châu rất tốt, trên giườ
, khi ấy cơ thể nóng rực của cô khi
cô đúng là ngu x
thư nhà họ Thẩm, sau khi kết
là Thẩm N
ông muố
thẳng thừng từ chối yêu
dỗi, hai tay chống lên lan can tầng hai, từ trên c
c giận Tô M
An không
he. Sức khỏe Đường Đường không tốt, nếu cô làm Tô Minh Viễn b
m một câu đầy thâm ý, "Thẩm Niệm A
ười châm biếm nhìn người đàn ông
chuyện của anh trai tôi
trước mặt cô, giọng điệu
năm dự án chắc chắn có lãi. Anh trai cô đã không so đ
thõng bên người không khỏi
chỉ cần anh tùy tiện vứt cho vài dự án
áng thương, mạng sống của Tô Minh Viễn q
i, mắt trắng bệch, một tay chống lên lưng gh
qua cô, thân hình cao l
p nấu c
như chủ nhân ra
lẽ cúi đầu, khập k
ồ khó hiểu. Khi cô bước vào bếp, liền đóng cánh cửa
khóc một cách kìm
hâu ngồi trên sofa,
cùng Thẩm Niệm An về nhà tổ
hìn thấy cô, anh lại nhớ đến buổi sáng ba năm trước, khi cùn
chuyện. Hôm nay khi ra ngoài, phu nhân bị trẹo chân. Chắc
ết
p máy, lạnh lùng
một lúc, nhưng phòng bế
g bình tĩnh lại, thì cánh cửa bên cạnh đột n
lời nào. Đầu tiên là nhìn thấy vết nước mắt
h..
ột nhiên bị an
n được cánh tay vững vàng mạnh mẽ của
n Châu không nói lời nào, kéo váy cô
uốn chân
y mới nhận ra mình
huốc, cũng không bắt cô nấu
àng, như thể quay lại thời điểm trước khi kết hôn, l
mở cửa nhà bếp nhìn thấy Thẩm Niệm An ngồi khóc
h và anh em nhà họ Th
nhất quyết muốn dùng hôn nhân để ràng buộ
thân cô, dù có kh
Niệm An tự chuốc lấy, nhưng Hoắc Q
.
a xong xuôi, Thẩm Niệm An
âu nhướng mà
phòng bên
ẳng lẽ Thẩm Niệm An còn cho
ào cũng dính lấy anh. Lần này cô nói sẽ sang phòng bên cạnh ngủ, như
ói tối nay sẽ mưa, khi sấm sét nổi lên, Thẩm
đợi suốt đêm, khi tỉnh dậy
hẩm Niệm An đã dậy, đ
hí, đeo tạp dề buộc cổ, ôm l
h đuôi ngựa thấp, Thẩm Niệm An đan
lòa xòa bên tai, ánh nắng chiếu xuống,
không muốn so đo v
ngay thẳng, nhưng ba năm qua c
n, Thẩm Niệm An bưng
nhà tổ." C
ừ một tiếng, "Ă
ngồi đối diện anh, trên m
có thời gian, chúng ta đi