thấy hơi động lòng
Nam Phong Dạ ra xa, trầm giọng nói: "Tránh xa một chút." Diệp Tinh Trần hơi khó khăn lấy điện thoại ra bỏ vào túi, nói với Lục Thời Đình và Nam Phong Dạ: "Xin lỗi, tôi phải đưa Trần Phi về trước." Nam Phong Dạ cười vẫy tay chào cô, nói: "Được rồi, lần sau chơi tiếp nhé." Diệp Tinh Trần cuối cùng cũng kéo được người l
gì th
ó lẽ là muốn nói về th
chỉ có điều bây giờ cô phải đưa Trần Phi về, thực sự
thoại, khởi động xe rời đi. Lục Thời Đình
ta có thể gặp nhau tại nhà hàng Cinderella." Lời hồi
ần Phi, còn người vợ trên giấy tờ của mình lại đối xử với anh lạnh lùng xa cách n
lệ đến biệt thự Bắc Diên dạy gia sư, cùn
ng lòng Diệp Tin
dáng Lục Thời Đ
khỏi đầu gối Diệp Tinh Trần,
thêm bất lực, "Xin lỗi, tôi chỉ muốn ra ngoài đi dạo, không ngờ lại làm phiền đến cô và Timi." Diệp Tinh Trần nhìn Timi như chú gấu bông ôm lấy Lục Thời
ày, bầu không khí lại rơi v
ng thành cao lớn, sự hiện diện thực sự tạo một chút áp lực, chỉ
y không thoải mái, đang suy nghĩ xe
có hành động, kéo tay Lục T
imi lấy hai cây cọ đưa cho Di
vẽ, trên mặt hiện lên mộ
n thấy sự nghi hoặc của Lục Thời Đình, lên tiếng giải thích: "Timi vừa xem một cuốn sách t
óa ra Timi muốn anh và h
Lục Thời Đình, sau đó cầm bút vẽ một n
ở nên mềm mại, cô quay đầu nhìn Lục Thời Đình, nhẹ giọng nói
bắt đầu vẽ cẩn thận
một cái, anh vẽ là bố, vậy
t hiện, liền bị an
thôi, anh còn
ại một tiếng, cũng
có điều đã lâu không động đến, vẽ được một lúc anh mới tìm lại
bức tranh gia đình ba người nắm
ình, liền đặt bút xuống, lấy một
nhìn thấy hai đầu gần nhau như vậy, lòng Lục Thời Đình cũng mềm mại
tự mình ngạc nhiên, may mắn thay hai người
trước giá vẽ, ngẩ
u luôn nhìn vào hình mẹ mà Diệp T
Timi nhớ
lát nữa anh sẽ gặp cô ấy. Anh dự định nói chuyện với c
hể chấp nhận cô như đã chấp nhận cô giáo Diệp, có lẽ anh có
n đeo ba lô, chào tạm biệt
i: "Cô có về nhà không? Tôi cũng đa