m trạng phức tạ
ên ghế da in hằn l
uộc, kh
xe ngay mà bình thản rút ra một
lửa." Anh nhìn cô. Gia
phải nghe lời nữa, nhưng Giang Âm
ếng "t
. Bùi Cảnh Xuyên má hơi hõm, hút một hơi khói
huốc làm mắt cô hơi đỏ. Bùi
ngược xuôi, gầy đến mứ
e, vừa chia tay không lâu, lại gầy đi. Khuôn mặt
hương vừa
ông Bùi đã quan tâm." Bùi Cảnh Xuyên cười khẽ. "Ông Bùi?" Anh trêu chọc, "Có người mới thì khác hẳn, gấp gáp muốn cắt đứt quan hệ với tôi." Giang Âm gượng gạo kéo môi, "Anh sắp cưới
hau, cô quay đầu tránh đi. Bùi Cảnh Xuyên đú
, mọi ham mu
ném chiếc áo
ng tay lên ngực anh, "Không có, anh ta là sếp của tôi." "Nước gần gũi dễ dàng." Bùi Cảnh Xuyên nói nửa đùa nửa thật, "Điều
nh hình thôi, mẹ tôi rất thích anh ta." Bùi C
rước, anh k
ị, cả người ngã về phí
tức, siết chặt n
hèm chấp! Xe
g, "Không phải của tôi, sống không quen." "Viết tên em rồi, sao lại không phải của em." "Ông Bùi nhắc tôi rồi, khi
i đưa em lên." Gi
ia tay, cô không mu
máy, Giang Âm mỗi lần lên một
ang Âm hơi thở hổn hển
ng trước đầu xe, ngẩng đầu nhìn
đắng chát kh
mùi khó chịu khiến th
chóng l
ẹ ngất xỉu n
, ôm lấy mẹ xem xét, s
hết lý trí, run rẩy l
đầu bảng là Bù
t, nhanh chóng bỏ qu
hưa đến, Bùi Cả
n ngơ, nhìn anh như người cứu