vẻ ngoài khiêm nhường khí chất phi phàm, dù là đang
ũ bí ẩn, một gương mặt không nhìn ra đ
àn ông anh tuấn hoàn mỹ như thế, cô
ợt, không ngờ ánh mắt ấy phút chốc khiến cô cả
cô quá lâu, thì đã dẫn theo
mới tìm được một vị trí đậu
úng ta cũng v
m lấy tay cô mu
o phản xạ đã giật
bị cười nhạo ở Phó gia, n
t hiện, trái tim đang thổn thức không yên của Gian
ng lòng cô chắc chắ
i tiệc, cô đã lén chạy ra hậu hoa
rung ở tiền sảnh, hậu hoa
trách khi Phó Minh Thần tìm đủ trăm phương ngàn kế cũng muốn quay về
ở hậu hoa viên, cuối cùng lại
ái ao, đột nhiên nghe th
sĩ lôi tới, nhấn ép đầu
t lên, đồng thời gào lên rằn
y vệ sĩ đang đứng, tạo c
vội vàng bịt miệng lại, lo l
ở, thì mới được vệ sĩ kéo lên, bị ném
m đó người đã xuất hiện trong phòng
thẳng vào mặt người đàn ông
iết, lúc đó tôi ngủ
mất một ngón tay, tiếng thét đau đớn
y mà rùng mình, mồ hôi
ng trong phòng khách sạn đêm hôm đó,
không biết người phụ
thấy may mắn, cô cần phải nhanh
, thì đột nhiên phía trước
có người
dũng khí ra nói rằng, "Tôi chỉ đi nga
ớng về phía bên kia mà nói rằng, "Phó g
ầm tính của người đàn ông
vệ sĩ đẩy cô về phía trước, suýt
oàn toàn không dám
en, quần ống đứng rộng thoáng, gương mặt đẹp trai ẩn mình dưới ánh đè
này đẹp như
bén của Phó Lâm Châu d
bởi vì sợ hãi mà hai hàng mi dài không ngừng run rẩy,
g đầu
áo, cắn chặt môi dưới một cách căn
đàn ông trông có vẻ hơi lãnh đạm, "T
rồi, không phải tôi cố
Phó Minh Thần bảo c
rịnh trọng nói, nhưng lại nhìn thấy người đàn ông lạnh lùng nhì
g có ý làm khó cô, rất nhanh
khi chuẩn bị rời đi thì dạ dày cô bỗng nhiên
a người đàn ông có một cái th
c phương hướng, thì cô đã ngã v
nữ này sao
hiến các vệ sĩ có mặt đều sợ hãi
nh, đưa tay lên ra hiệu
anh nôn thêm vài cái thì mới dừng lại
ị người đàn
ôi ư?" Anh nói với giọng vừa pha lẫn ch
nh với ánh mắt vô tội, "Là cơ thể của tô
ày của cô, người phụ nữ này khá thông minh
t khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ chột dạ và sợ hãi,
trước, tạm b
bỏ đi, nhưng bị anh
đôi mắt đẹp đang vô cùng kinh
đập nhanh, không lẽ là a