hinh miệt, cứ như thể đa
hức nhối, trong lòng hận không thể giết chết Lâm Lãnh Yên,
ồi. Nếu em không chịu xin lỗi các bạn, thì em hãy r
đi!" Thầy Hiệu trưởng phất tay, vô cùng thiếu kiên nhẫn với Lâm L
thấy hả dạ, cả nhóm rời k
náo nh
lên, chỉ riêng âm thanh thôi
từ cửa, ngược sáng. Gương mặt anh ta góc cạnh rõ rà
ay cả lớp áo lót bên trong cũng màu đen, sắ
ết
người đến, cứ ngỡ mì
i có thời gian tới đây?" Hiệu trưởng mồ h
"Chúng tôi đi ngang qua đây, có vẻ như hôm
mày, cô cúi đầu, đ
] Là tin nhắn của Phó Chủ tịch Học v
[Ừm. Anh không
đó. Nhưng anh ta ở đó thì chắc không có chuyện gì đâu, dù anh ta m
iểu rồi mới nói đư
ên cảm thấ
inh bắt nạt bạn học, chúng tôi đã xử
hay vô tình liếc
chế giễu, "
, vết thương trên mặt dường như cũng không còn đau nữa
đập mất nhịp. Cô ta rất thích những người đàn ông đẹp tr
ẫn luôn nói chuyệ
ăng xem Lý Thần l
, nhưng làm gì có Chủ tịch trường nào chỉ đứn
của người đàn ông kia nhìn tới: "Chỉ đuổi học thôi t
rồi nói: "Chúng tôi đúng là bị đánh rất thảm. Hay là thế này, Lâm Nhược Mi
a hơi đỏ, càng thêm vẻ quyến rũ và tà mị, giọng nói
vẫn chưa
ập ngừng nói: "Nhược Miên, dù sao em cũng đã đánh bọn chị th
ũng không tệ." Tư Hàn
rong lòng có chút lâng lâng, chẳng lẽ người
làm như vậy đi." Tư
h cho Hiệu trưởng: "Họ vừa nói thế nào
i một lần nữa: "Là, là những học sinh
g nghĩ trước khi đến đây, chúng tôi không tìm hiểu rõ tì
ầm mặt, suýt chút
gì th
ng người khác: "Các người còn ngây ra đó làm gì
trở nên vô cùng khó coi. Vạn Mỹ Lạc bất mãn ch
giờ trở đi, cứ mười giây, cổ phiếu của
ì ở đây vậy?" Vạn
gia tộc hàng đầu, nhưng cũng là
của học viện, cũng không thể dễ dà
iếu của mấy gia đình họ đề
ấy người lập
Vạn Mỹ Lạc đang lẩm bẩm, cổ phiếu của
út, đã bốc hơi h
GOOGLE PLAY