iệu Vân Vân dậy, giận dữ trừng mắt nhìn người đàn ông v
ủa anh không hề có chút cảm xúc nào, giống như
Thúy Hoa, tiếng giày da giẫ
oa như bị bóp nghẹt
m, người đàn ông này
hông, chúng tao sẽ không bao giờ chứa chấp hai đứa mồ côi chúng mày nữa!"
a c
đó rõ ràng là
rên tay người đàn ông, rồi biến mất sau thắt
n ông nà
uôn mặt anh, là một vẻ đẹp tuyệt thế mà cô chưa từng thấy, ngũ quan góc cạnh sắc bén, đôi
i anh lại là sự đáng sợ và ng
húy Hoa phải cuốn
nói ra tên cô, giọng nói của anh trầm thấp nam
Anh là... người đã trả v
ủa người đàn ông lạnh lùng vô cả
h Yên n
người kỳ q
tôi, bố của Tư thiếu và bố của cô là đồng đội, trước khi qua đời, lão gia đã đặc biệt dặn Tư thiếu ph
trên người anh lạ
ợc, dù người đàn ông rất lạnh l
chứng gì có thể chứng minh bố anh
g lấy ra mộ
ong ảnh là bố cô và một người đàn ông lạ mặt, mặt mày của người đ
tư: "Tôi cần phải
liên lạc." Tư Hàn Phon
liên lạc của anh, nhìn thấy
của Lâm Lãnh
rùng hợp
Lãnh Yên: "Cô Lâm, tôi là trợ lý của Tư thiếu,
ượ
gười
y trở lại phòng
cửa phòng bệnh có t
biết là do người đ
và gội đầu cho em gái, mái tóc kh
người cô ấy, cùng với những vết bỏng do
ính cô nghiên cứu lên người em gái, sau đó
không có ở đây, em gái
thống camera giám s
h khiến cả người Lâm
i đã bị đuổi ra khỏi phòng ngủ, bắ
hư mặt trời, giờ trên mặ
êm, rồi bị quấy rối tìn
t, nhưng ngay học kỳ đầu tiên đã bị gãy chân. Cô ấy là một
cùng lớp, Lâm Lãnh Yên khó mà không nghi ngờ chuyện
iệc như một người giúp việc, nhưng lại ngủ trong c
đều là: Chị ơi, chị yên tâm, em ở nhà r
Lãnh Yên nhò
gười cô lại nhờ vào sự hợp tác với Tập đoà
ội, Triệu Minh Nguyệt hô mưa gọi gió ở học viện Vũ Đạo, cô Lâm Thúy Hoa gia nhập giới p
ầm
n, nhưng cô không cảm thấy đau
ơn một chút, làm sao em ấy c
ô lại trở thành may áo cư