điện thoại, anh quay sang nói với tôi: "Thẩm Khánh
nói rằng bà ngoại đang nguy kịch. Tôi nắm ch
iền, cô tự b
n mưa bão, một mình tôi đi trong
i, bà ngoại đã
rằng đã đến lúc tôi phả
ng tôi vừa xuống máy bay thì bị bỏ rơi giữa chừng,
mới thấy xe tuần tra, c
sũng, cậu mợ ng
m, cháu
ng s
c phủ khăn trắng, ngón tay run rẩy, không
lần cãi nhau mẹ lại đưa tôi đến n
ôi bé nhỏ, hát ru, dỗ
ôi theo ai, tôi không c
vào đại học xa nhà, gặp Bạch Hạo Nhạ
lại có thêm người yêu thương,
m chí không gặp
bên kia lại là giọng một cô gái trẻ: "A Nhạc đi lấy thuốc rồi, có ph
máy, lòng chìm
a Bạch Hạo Nhạc, sau năm năm chia tay, cô ấy q
, sau đó phát triển thành chỉ cần Thẩm Khánh gọi điệ
hạc lại nói: "Chúng tôi đã qua rồi, không l
ch kỷ, đừng làm những c
n lần khác bỏ tôi
ùng cũng đến lư
c, tôi không
một tin nhắn WeC
ó chặ
i, cậu mợ dọn dẹp ngôi nhà cũ, địn
bà ngoại, ngôi nhà cũ để
hộ trước đó, đóng gói hành lý mang đi, còn đ
ủ tuần đầu, Bạch Hạ
ở đâu? Chúng ta
t nữa, tôi khôn
ếp cúp máy, chặn luô
mãnh liệt, cúi xuống nhìn, nhóm cha
ng quay lại không? Tr
gì? A Nhạc c
gì vậy, tình đầu đúng
vẫn là người sao, bà ngoại Trần Tư Tầm vừa
của Bạch Hạo Nhạc, vốn k
bất ngờ, anh ta vốn ít nói trong n
tất cả mọi người, chỉ để lại
ại là Bạch Hạo Nhạc, nghe thấy
eo anh, giờ đã chia tay, c
ng như không chịu, lại
a từ nghĩa trang trở
người trẻ cãi nhau thì nên giao tiếp nhiều,
im l
ạo Nhạc vẫn phong độ như x
nh thắp ba nén hương cho bà, cúi lạy, rồi mới quay san
thể tùy tiện nói chia tay, chúng ta đã
ch Hạo Nhạc cuối cùng không kiềm chế được, lấy từ tú
ồi, Thẩm Khánh chỉ là quá k
ôi, cảm giác lạnh buốt khiế
mất kiên nhẫn, "Trần Tư Tầm, việc gì cũng
qu
ời, lạnh mặt nhì
khỏi cửa này, tôi
Nhạc, tôi không cần a
ài, Bạch Hạo Nhạc sắc mặt khó
dài, cậu mợ vào nhà
, cháu vớ
úng cháu ch
nó làm điều gì có lỗi với cháu khôn
ngăn lại, "Không cần đâu, cậu mợ, cháu với
chắc chắn sẽ giúp tôi ra mặt, nhưng không đáng
ỉnh thoảng ghé qua thăm tôi, mang theo nhữn
sống của tôi với bà ngoại
chú vì tôi mà
c chú, ông ấy tin rằng chúng t
mua đồ ăn về nấu cho cháu, mấy ngày tới chú
ừa đi khỏi, không
hiện một lần, sau đó khô
xưa mẹ ly hôn xong nhanh chóng lập gi
không ngờ sau khi tái hôn, bà sinh một đứa em trai, lại k
"Bà ngoại bảo sẽ để lại căn nhà này ch
t lại: "Đúng vậy,
ỏi là
u người quan tâm
p vào trung học rồi sao, chỗ này gần trư
ở đ
hạc rồi thì tất nhiên phải dọn ra n
toán thậ
Hạo Nhạc, dù không chia tay thì căn nhà này l
bậy bạ
con, căn nhà này mẹ mẹ để lạ
ể chú lấy di chúc của bà ngoại ra
Tư Tầm, con giống hệt cha con, không chịu nghe
biết, bỏ lỡ cơ hội này sẽ không có lần sau đâu, mau mà
tôi nhường nhà cho bà, giờ còn đòi tôi quay lại vớ
g có khả năng quay lại. Nếu mẹ cứ khăng
, không còn là đứa trẻ
ngọt tôi sẽ cảm động, ng
bao
tôi, đúng lúc đó chú
àm gì
cô gái cần gì nhà cửa! Tiểu Sơn sắp vào trung học, tôi ở xa t
ngoại bị ngã gãy chân phải nằm viện, tôi phải đi hai
ợc cười nhạt, "Bố
gì? Con n
lên, bị chú giữ
t mũi tranh giành di sản, tôi nói cho bà biết, nếu bà
lên, mẹ sợ đến mặt tái mét, chỉ vào tôi
h đánh bà, bà vộ
lòng, vỗ vai tôi, "A Tầm, đừng ngh
u, chú, cháu
bướng bỉnh, dựa vào nhan
lớn, nhan sắc cũng mất,
ng mẹ, cũng thừa hư
g, chúng tôi bàn nhau quyết định gi
vực trường học, giá khá cao, tô
án nhà, tôi mua một
à, Bạch Hạo
o tôi ra khỏi xe, nhét và
ện này bỏ qua đi,
hìn ánh mắt áy náy của anh
phụ mở ra, khuôn mặt
mà xảy ra chuyện, t
n tôi, nhưng trong
c hiểu ra, đây là cố tình đ
i nhìn thấy dây chuyền mặt ngọc trên cổ Thẩm Khanh
ết, tại sao dây chuyền mặt ngọc bà
ng cho anh, để cầu mong tình yêu của
m trên cổ
thích đi