ở lại, em đi ngủ
đất, tôi đã nghe thấy giọng của Lục
người giúp việc t
mím
i như người g
nh nhân về nhà, còn vị hôn thê chính thức thì cần mẫn lau dọn, rửa bát
đầu cười
gay cả hôn ước cũng là chúng tôi thỏa thuận riêng, không được gia đình Lục
ũng coi như hạ mình đến
ngờ mình có thể
ủ nằm xuống, thì Chu Nhượ
cảm, ôm giỏ quần áo b
hông thể giặt máy, A Hoài nói em ngày nào cũng dọn dẹp nhà cửa s
, không biểu lộ cảm
ười khôn thì biết tự lượng sức mình, không cần cố chen vào vòng tr
ôi sẽ rời khỏi đây và khô
ây giờ, hạ mình như một người
, quay người r
ảm, quần áo nam nữ vướng vào nhau, cuối cù
bơi, nơi tôi và Lục
y, bể bơi chiếm một phầ
u học, chúng tôi chưa
tới sẽ đến Saipan lướt són
ã dạy tôi
í đỏ, đến nổi, đứng, thay
g bao giờ chê tôi ngốc, cũng k
oàn cho em, anh không thể để em rơi vào
dài, nhìn lên b
ư thế, giờ đây lại có thể lạnh lùng cướ
à loài động vật hèn
ại cũng có lúc suy tàn, h
muốn sống mà lại muốn
lĩnh, đã đi thật rồi. Kh
không còn vẻ dịu dàng giả tạo, s
rõ ràng như thế, sao e
mới chịu rời khỏi A Hoài
t
i đầu nhìn tôi, cao
Em sẽ không rờ
g ai muốn chết khi c
Hy mím m
i, không ngờ sỉ nhục như vậy vẫn không thể
ôi đã cho em
: "Em nói xem, nếu cả hai chúng ta c
iều cao của một người trưởng thành, tôi ngu đến
ôi đắc ý: "Tô
vào bể, tiếng nước vang lên
tôi, đập đầu vào thành
loang ra trong bể bơi,
những điều không th