lén nuố
ho, rồi lại nghĩ về tập đoàn Quân Lâ
Lâm Phàm không
cắt ngang dòng suy nghĩ của Lâm Phàm. Lâm Phàm nghĩ rằ
đâu, lát nữa tôi sẽ đến t
oài, những người khác không
àm nhắc đến tập
đoàn nổi tiếng nhất thành phố này sao,
ắc chắn là đang bàn chuyện làm ăn, Lâm Ph
là ông chủ thu th
àm không bị ảnh hưởng, vẫn tiếp tục thưởng thức đ
hài lòng tận hưởng xo
u đổ dồn về phía Lâm Phàm.
ông thể chờ đợi
gọi phục vụ:
ươi nghìn!" Người phục vụ cầm hóa đơn, mỉm cười hỏi Lý Khôn và Lâm Phàm: "Mỗi người c
á cả, sắc mặt l
p được một ít tiền
ý Khôn hiện giờ nhiều nhấ
ơn bốn mươi
ong lòng nghĩ: "Không được!
thấy được sắc
hìn Lâm Phàm, chờ
m. Lúc này Châu Viên đột nhiên nói: "Anh Khôn, chúng ta đi tr
mét, trong lòng chửi thầm: "C
n này là gió
g hùa theo: "Đồ nghèo, mở to mắt mà nhìn c
ông chạy thoát được." Nhưng giờ anh
chẳng bằng để Lâm Phàm ra m
mình mới có thể t
ời anh trước đi." Lâm Phàm mỉm cười nhẹ, xua
hết, mọi người lập
không bằng ở lại đây rửa bát cho khách sạn, cũng phù hợp với thân phận của cậu
ý đến lời chế gi
ẹ nhàng nói: "Tôi không mang theo thẻ ngân
ố tiền trong két bảo hiểm, năm m
tiếng cười chế nhạo
thể lấy ra nhiều tiền mặt như vậy, t