hư chạm nhẹ vào Lạc Hoàn, khiến cô nhớ lại hai
cảm thấy không tho
n ra sự đỏ ửng trên tai cô,
hư vậy rồi, sao vẫn còn ngây t
ã gần như bị Chí Nghĩ Minh làm cho tan nát, vậy mà trước mặt anh vẫ
sao cô có thể n
ạc Hoàn làm một việc mà ngay cả
m chặt quá, ôm đến mức c
Chu, đồng thời vỗ nhẹ
ng sau cú chạm nhẹ đó, toàn thân anh dường như căng
giống như người chưa trải qua chuyện này th
ành tai cô, nói lời mật ngọt bên tai: "Vậy có muốn đổ
ua lại, lửa tì
ng cưỡi ngựa đi xa, sợ nghe thấy điều kh
Hành trước đây đều biết Chí Nghĩ
chuyện với Chí Nghĩ Minh, lại đi tr
iết hậu quả, đi đến đâu là lửa bùng đến đó,
rãi phía trước, đợi Lạc Hoàn
y Lạc Hoàn, chỉ thấy đám
ư nhận ra điều g
Chí Diên Chu đang cưỡ
ng đầu nhìn Chí Diên Chu, còn anh thì mỉm cười nhẹ nhà
ên lưng ngựa, nhưng Chí Nghĩ Minh vẫn cảm thấy cảnh báo, tay
a Chí Diên Chu, cô đi thay đồ,
ồ xong thì Chí Nghĩ M
sao? Em thực sự đi tr
oàn vào góc tường, ánh m
không dám? T
lên trong c
ải đều do Chí Nghĩ Minh gây ra sao
g anh ấy, thì e
í Diên Chu đủ sâu sắc, không chừng tối nay họ sẽ l
để ý đến phong đ
ạc Hoàn cắn môi
thê. Có nhu cầu thì tìm cô
y mạnh Chí Nghĩ Minh ra, kh
yển tiền cho em, đừng tìm anh
, giọng nam trầm thấp vang l
hủ công chỉnh tề, đứng ngoài cửa lạnh lùng nhìn cảnh họ