ành, bu
iệc Vân Tô trở về nhà. Vân Yên cúi đầu, buồn rầu như mất cả thế giới. Tô T
ng chỉ là em gái con thôi, con vẫn là con gái của chúng ta, vẫ
i dưỡng bao năm nay đã là may mắn lắm rồi. Con sẽ không tranh giành gì với em đâu, mẹ
Tú Linh càng cảm thấy
n Tô Tô về. Cái ông Vân Đại Quân kia nói không cần tiền, nhưng ai biết được ông ta
dò vài điều rồi mặ
ột người nông dân thô kệch, cô không thể chấp nhận điều đó, cũng không thể để ai phá hoại cuộc sống của
hông? Dù gì cũng nhiều năm rồi, em có thể lạ lẫm
một chút rồi đồng ý, gọi điện xin phép cho cô ng
ái lớn lên cùng không phải ruột thịt, em gái ruột phải chịu khổ ở quê hơn mười năm khiến cậu có chút thương cả
uy nghĩ của mình lúc đó, hậ
gia đình giàu có có tiếng ở Lăng Thành. Mấy ngày nay sắp đón cô ấy về hưởng phúc, bao năm chịu khổ lại bị người kh
g bàn tán, thấy một chiếc xe sang bóng
thế này. Xe dù tốt cũng không chịu nổi đường đất gồ ghề. Vân Yên từng đến một lần nê
h không khỏi bực bội, biết đường khó đi mà gia đình đó không ra đón, đúng là tính toán nhỏ nhặt như người ở quê. N
ân Yên lòng lại dễ chịu hơn một chút,
nh đi học, Vân Tô vẫn chưa khỏe hẳn, ông không yên tâm nên đứng ở cổng ch
ng biết Vân Tô đã sống thế nào bao năm qua. Đồng thời, bà có một niềm vui thầm kín, Tiểu Yên không lớn lên ở nhà này có lẽ là đ
ời." Nhìn ánh mắt dò xét của Tô Tú Lin
tôi sẽ đi ngay" Tô T
ngẩn người, n
anh lại chăm sóc con gái tôi như vậy? Con gái anh chúng tôi nuôi nấng rất t
"Su Su nghe về chuyện gia đình mìn
ng tôi sẽ đi ngay, nhà có bác sĩ, chúng t
tối sầm, chỉ
lúc nào, Vân Tố đứng ở cửa phòng nhìn họ, mặt tái nhợt, mi mắt
ờ Vân Tố lớn lên ở vùng quê mà vẫn có dáng vẻ tốt, đặc biệt l
nhau thế nào." Không đợi Quân giới thi
nhẹ nhàng rút t
n Tiểu Yên, sau này họ đều là gia đình co
có chút không hài lòng, nhưng nghĩ đến lần
c, mọi người chờ con một chút.
không bộc lộ chút nào ngạc
y có gì mà thu dọn, về rồi chẳn
, nhà Vân vốn dĩ nghèo, thật sự không có gì để thu dọn, c
ố giữ sức khỏe, con sẽ t
n Tiểu Đình đến thăm con, còn Tiểu Yên... con cũng sống tốt nhé, bố... bố cũng sẽ đến
a một chiếc thẻ, "Ông Vân, đây là chút lòng thành của ông chủ chúng
uôi nấng nó là điều đương nhiên, tôi đã nói không nhận tiền c
t, nếu anh không nhận tiền, thì sau này ít đến làm phiền, dù sao chúng tôi mới là gia đình thật sự c
hững người này nữa, còn Tiểu Yên, con gái mình nuôi lớn mình hiểu
ế thì tốt." Quân
e thấy, tiến lên ôm lấy Quân, "Bố, giữ sức khỏe
ng hài lòng, nhưng cũng không nói gì thêm, chỉ cảm thấy Vân Tố q
chào Quân, xe chạy đi, chỉ còn
à sự chia ly tạm thời, khi giải quyết xong chuy
uyện với Vân Tố, nhưng nhìn thấy vẻ mặt nhắm
iếng của thành phố Lan, xung quanh hàng xóm đều là người giàu có, Vân Yên nhìn Vân Tố, cô
lệ, không có biểu hiện ngạc nhiên hay bối rối,