hạt, không thể tin vào mắt mình nhìn h
tỉnh dậy, hồi thần, mạnh
đẩy một cái, ngã ngồi xuống mép giư
ải như th
ế nào! Các người l
"Giang Dư Bạch, cô ấy là cháu gái của anh
ngẩng đầu lên
mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Ân Ân, "Tôi và
àm cho hoàn toàn tức giận,
và giận dữ, "Giang Dư Bạch, anh đối xử với tôi như thế này sa
nhỏ thế nào sao? Anh quên anh đã từng nói sẽ chăm sóc cô ấy như một người chú ruột sao? Anh làm như v
cho Giang Dư Bạch không phải là bộc phát nhất thời, nhưng cô
định chụp ảnh, "Được, nếu các người đã mặt dày như vậy, thì tôi sẽ đăng những thứ này lên mạng, để mọi
, vội vàng chạy tới giữ tay cô lại, "Â
i, "Anh bảo tôi bình tĩnh sao? Anh nhìn xem tình cảnh của các ngườ
ắt lạnh lẽo, "Tôi có thể không đăng, nhưn
rong tay cô, rồi lại nhìn Hạ Ngữ Đường sắc mặt nhợ
g gặp lại Hạ Ngữ Đường! Bất kể cô ấy xảy ra chuyện gì, bất
ập tức trở n
i vào Hạ Ngữ Đường, cô đ
về, rụt rè trốn sau lưng anh, đôi mắ
đàn cello cho anh nghe, hồ
cô, khi nhận được cây đàn cello anh tặn
ư những đoạn phim lư
ờng, cảm giác như
tức giơ điện thoại lên định ch
ồng ý
ân chấn động, không
ói với Lâm Ân Ân: "Tôi đồng ý với
n thoại đi, bước đến bên Giang Dư Bạch, khoác tay anh, gi
không nói gì
iên cảm thấy như có một vết rách lớn trong tim, gió lạnh