mọi người cảm thấy
cả bàn ăn mà không có m
hân nhất, lại không nhớ rằn
chân thành với cô, thì
Tư Niên trầm giọng: "Xin lỗi, t
ao cô cũng đã quyết định rời đi, việc anh
ào Ôn Tuyết Ninh có thể ăn, c
iúp Diêu Lạc Yên bóc tôm, chấm
tiên họ bên nhau, c
ên bóc tôm giúp, nhưng người đàn ông lại lạn
uy nhất mà Ôn Tuyết N
đó cô thực sự
ôm cho cô, lớn lên không ai c
phải không thể bóc tôm, ch
n lên lầu, Diêu Lạc Yên không
bỗng cơ thể nghiêng đi, cả bì
đứng ngay
u nổi sự lo lắng: "Lạc Yên, không bị bỏng nặng chứ?" Diêu Lạc Yên mắt đỏ
ặt mày hoảng hốt, ôm Diêu
t xuống đất, cánh tay và đùi bị nư
ời cần đến bệnh viện, nhưng Ôn
inh tự mình băng b
au này, có đau
n đưa Diêu Lạc Yên trở về, cô ấy
g, cô cũng không quan tâm Ôn Tuyết Ninh có
xin lỗi, vết thương của em kh
úng ta, đừng giả vờ nữa, mệt không?" "Đề phòng bạn thân còn khó hơn cả đề phòng kẻ cắp, không ngờ cuối cùng người đâm sau lưng tô
ứu phải một con
ôi không dựa vào đàn ông nào, những người đàn ông chỉ là bậc thang cho tôi bước." "Còn Ôn Tư Niên, là anh ấy tự chạy đến yêu tôi. Cô không giữ được chồng mình, đó l
t mỗi tối mười giờ cô đều gọi điện cho Ôn Tư Niên, cô biết tại sao tháng vừa qua an
máy giả mà tôi tặng Ôn Tư Niên?" "Tôi còn phải cảm ơn cô, nếu không phải cô làm hỏng người máy giả, Ôn Tư N
inh đồng t
a là Diêu Lạc Yên tặng
i rạng rỡ, "Nhưng giờ không cần thứ đó nữa, vì tôi đã trở về, vị tr
n bị đánh đến ngẩn ngơ, "Cô dám đánh tôi?" "Đánh cô thì đánh, cần chọn ngày sao? Loại người phá hoại hôn nhân người khác như cô, tôi đánh cô một cái cũn