ào phòng thu dọn
ạt với cô, cũng muốn giữ
g khách ở, coi như để Thương
việc trong phòng sác
cờ thấy Ôn Tình xách the
i, không kiên nhẫn nói, "Tình Tình, chỉ vì bả
vai Ôn Tìn
ư mắc nghẹn trong cổ họ
ã mà cô yêu suốt
"Gần đây em mất ngủ, qua phò
a Ôn Tình quả thực c
ói chuyện với anh nhiều hơn, nh
ại có ít bạn bè, cũng chẳn
cô và hôn nhẹ. "Tình Tình, chị dâu em đã chịu nhi
ường chị ấy
ô nhường nhịn Thương Cầm Nhã, Ôn Tình thường nhân
ình chỉ cảm thấy nh
rút tay ra,
lòng nhíu mày, nhìn b
hà giàu thật l
m mới xếp đồ xong, cửa
lăn, mặt mày âm u
a bao giờ chủ động tìm
hã đứng phía sau anh, mọi c
đi để xả giận cũng tốt." Thư
em có phải quá đáng lắm không, mau tr
h ngẩn
ấy có chiếc vòng tay. "A Dã, chắc đây là hiểu lầm rồi? Em chưa t
dự, Thương Cầm Nh
ắt thấy em lục tro
hịn em đến mức này rồi,
u lấy ra đi, đó là di vật của người thân chị, chị biết em ghét chị, như
nghiến ra từ kẽ răng, "Tình Tình, nếu em khôn
un run. "A Dã, giờ anh không p
, giơ tay lên, hai ngườ
họ xới tung căn phòn
ớ hỗn
Nhã vừa khóc vừa chỉ tay, "Em gái, em mau l
Dã, "Cận Dã, em gái ghét chị đến
ăng cứng, trong mắt lóe
iọng anh trầm lắng khác
, khi nào tìm thấy th