về nhà. Ngày hôm đó, Ôn Tuệ Hảo cầm m
ữ k
hỏi là gì thì điện t
o anh, anh vừa nghe đ
h sẽ nhờ người liên hệ với ban
n nghĩ cũng biết đầ
vest lên, trước khi rời đi
u còn để em đến tìm anh ký
hư trước đây, là trợ lý của anh
ệ Hảo lật đến trang đầu tiên của tài
a thuận
ột nụ cười
ớm hôm đó một đám người mang theo hành lý rầm rộ đến dưới lầu,
đầu lên nhìn thấy an
iên nói chuyển vào đây tiện chăm
ùy
ẹ bẫng, nhưng lông mày của
ra một bức tranh, nũ
em sưu tầm của anh trước đây,
ỉ, hiện đang treo bức
i ngay, anh dừng lại, và
là do chị em phụ t
an tâm, không
y nghĩ mà trả lời,
ó bóp chặt, nhưng anh lại kh
người chuyển nhà vứt bừa bãi, nụ cười rạng rỡ
chỉ im lặng đi xu
thự trở nên náo nhiệt hơn, mỗi ngày đều là giọ
ô đang ngồi yên lặng trước bàn làm việc xem tài
ấy chuyển vào, nhưng
ập tài liệu
a anh, anh làm
hôn nhân c
g dậy nhìn thẳ
ược anh đưa người phụ
xong, anh sẽ đ
n khuôn mặt tu
ng điều này với tôi làm gì, anh đã n
ội mở miệng, quay ngư
điện thoại b
kia vang lên giọng nói t
ều tra gần xong rồi, đến lúc đó a
ảm ơn
kia nhẹ nh
ông đi Đông Quốc đã là cả
của cha em cũng là của em,
luận với cô, im lặng và
Đông Quốc
hư vậy không cần, đi cùng em đến Đông Quốc
chuyện một lúc
ên và Diệp Khuynh Tâm ngồi trên ghế
như vậy đ
nhìn anh, lạnh
, có liên quan
vào củ khoai nướng trong
thân phận gì mà còn ăn
đầu nhìn củ khoai nướng tron
ịnh lên lầu về phòng,
đấu giá từ thiện
g anh là được rồ
h cốc cà phê trên t
không đi thì chú
làm lớn chuyện, sau một hồi căng