ự, lao đến cửa bắt đầu
tặng tôi, quần áo, trang sức c
ại, nước mắt không tự
rất lâu, sau một lúc do dự, a
au này anh sẽ mu
sau khi sinh con, nhưng anh vẫn muốn
nên lời: "Anh muốn tôi l
, điều đó là tự nhiên và hợp lý, em
tiếp tục thu dọn
với Ron, tôi sẽ không
uyện với anh đều
đều giẫm đạp lên lòn
tất cả mọi thứ mà khô
hẫn tôi từng tặ
giơ tay lên: "Anh đang nó
ảo lấp lánh dướ
giành lại chiếc
vào Debbie, cô ấy
sao chị l
khô
hết câu thì đã bị Loc
ánh hôm qua kéo dài một
chút là Locke đã lo lắng, giờ đây an
Debbie dậy: "E
nh hoàn toàn khác với sự h
hôi." Cô ấy làm bộ muốn tháo nhẫn ra: "Xin
đáng thương, Locke cà
: "Đây là cô ấy tặng a
cho em, th
u ớt của tôi kéo sự c
y khỏi mặt đất, vết máu tr
ó nhiều má
nhầm không, trong mắt anh th
Locke, tất cả đều do em không
cô ấy an ủi: "Người c
ng dậy được, lảo đảo
, nhưng hãy trả lại chiếc
ất bố mẹ để lại cho
ờ thấp giọng cầ
n, tôi có thể từ bỏ mọi
g, "tôi có thể sống n
ên rồi
hét lớn: "Lời này có
bất kỳ lời nào của anh, chỉ cầ
uỳ xuống c
trên trán tôi, ném chiếc
để tôi gặ
a tìm lại được, lòng cảm
uối và cầu xin vừa rồi
chúng ta không còn bấ
hối