năm đó, đã đến
sân khấu với vẻ mặt đáng
hại khi nhìn thấy
t, anh không c
iữ má tôi rụt lại
riệt là Chu Nhiên đã vội vàng t
hẹ nhõm nhưng vẫn nhìn tô
ợt và cẩu thả khiến tôi c
việc đoàn tụ với những người yêu thời
đứng trên ban công gọi đ
anh ấy không hề
nói gì, người
ôi với ánh mắt bấ
đơn giản, đầu óc vẫn chỉ
y buồn khi nghe về t
u dẫn tôi đi cùng, thậm chí nếu chỉ gặp riên
cảm nhận được thái đ
tác và nhắn tin cho tô
i đến bệnh viện, còn tôi th
cơn mưa lớn, và ngay khi tôi gõ cử
ì đựng đồ ăn mang về và
n như trong suốt mà cô ấy đang
bị sốt, cô