giường lạnh lẽo và vô hồn bên cạnh
gười nóng bất thường. Tôi
ấy ở đây, liệu giờ phút này tôi có t
trôi qua kể từ khi anh
t thì điện thoại đột nhi
ời, một giọng nữ lo lắng va
ệnh, không có thuốc chống thải ghép. Anh c
chặt điệ
y là của Tra
không ở nhà, anh q
bạn ở
ọng tôi rất khó
như một con rối không có chút phẩm giá nào, đa
này có thực sự
hiên đường tr
nói vài câu
ngăn kéo và chạy vội đến Par
ước mưa trên người nên đã đưa ta
ùi
hết câu, trong hộp đột n
hân ướt đẫm vì mưa, tr
, chế giễu và nhìn chằm chằm. Khoảnh khắc đó,
vẻ mặt bối rối, muốn
tay gầy guộc cầm ly rượu và lắc nhẹ. Tr
hìn anh vớ
ồi, tôi chịu phạ
t cách cứng nhắc và
ghĩa
heh
ưng Trang Chí Chí bê
g cằm lên và nhìn tôi với vẻ thương
ôi không tin. Tôi nghĩ ai lại liều lĩnh chịu đựng mưa to t
n lỏng ra và rơi xuống đất với mộ
mình như đông lại, cái lạnh thấ
h ấy trong suốt những năm qua đ
Chí Chí vẫn chưa
i, nhìn tôi từ trên xuống dưới, sau đó lấ
au đi. Anh Bùi không t
hối tờ khăn giấy
Trang Chí Chí mà
tình nhân
ặng nên sắc mặt Bùi Dịc
hi và tôi... Đây không phải là
í Chí đã ôm chặt cánh tay tôi m
anh Bùi. Anh Bùi nói đúng. Mối quan hệ giữa a
h dịu dàng. Anh Bùi thích phụ n
cô ta lại tiến lại gần. Lần này, giọng cô
ấy
xuống, mãi mãi không thể sánh bằng ánh trăng sáng. Em đâu biết rằng, người em
tình nhân nữa. Người không
hí còn không biết mình đang ở đâu. Anh
nhưng khi tận tai nghe thấy, tôi vẫ
dàng của Trang Chi Chi,
ọng của tôi. Cô ta lợi dụng sự sủng ái củ
ến
i cố gắng không dùng quá nhiều lực,
i Dịch đã lao tới, đẩy tôi xuốn
có bị thương
trách chị Giang. Chị ấy chỉ đang bực m
lại, nhìn tôi vớ
ảm thấy như mình đang rơi v
ấy mình không phải là vợ anh
lạnh lùng
lầm với chị Giang đi, để lần sau gặp lại em không x
ời ngọt ngào, rồi đứng
bàn và giấu bàn tay đang chảy m
ền kêu lên: "Bà Bùi,
hi Chi rời đi, trong mắt tràn
liếc nhìn máu chảy ra từ lòng bàn tay tôi, nhíu m
như tôi mong đợi, thay vào đó là mộ
lỗ mãng như vậy, cô nên học c
y đau nhức
trở thành một người ph
i phụ nữ này đã bỏ rơi anh vì thấy anh bị
ấy chỉ toàn nghĩ đến tôi. Tôi cứ tưởng Trang Chi Chi đã đối xử tệ bạc
y. Tâm trí và đôi mắt anh chỉ còn Trang Chi Chi, anh nhắm
u đi, g
ước về phía trước, k
run rẩy của mìn
tán: "Bà Bùi đúng là trò cười. Bà ta là vợ chính thứ
ười đ
ông Bùi có đưa ai về sống cùng thì bà Bùi cũng phải chăm sóc chu đáo. Dù sao thì,
và mỉm cười
úng là một ngườ
ưn
ở lưng Pei Yi và dầ
để phải ở lại