thế như ngày hôm nay, sao có th
bà ta lại tìm đến em
nh Bách, mọi chi tiêu sinh hoạt, học phí
m ấy học hết đại học rồi tiếp tục con đườn
ị và anh rể, không có chị, em không
theo sự hoảng sợ và
lại sự ngây thơ ấy cho em ấy, để em ấy vô tư lự,
, chính là
về nước thăm chị và mẹ, mẹ gần đây ở viện điề
lặp đi
, nếu không thì cái nhà
ắm, đợi em về nước, em sẽ b
qua chị v
in vui chứ không báo tin buồn, một mình tôi gánh vác
nước, em ấy lại không đến tìm
Tuyết, chúng tôi hẹn gặp nha
uyết, bước vào cửa với vẻ mặt e thẹn nhìn tôi, sau đ
ừ đi đến một bàn khác, khi gập thực
i cay đắng, bởi vì tôi có thể nhận
, em định đính hôn với Lâm Từ, chúng em gặp nhau ở nước ngoài, tình cả
một ngụm, mỉm cười nói: "Vậy chúc mừng em, đây chín
thoại, nhưng Lâm Từ nói muốn giữ chút bí ẩn, hơn nữa, ban đầu anh ấy không b
lỡ anh ấy, e rằng sau này sẽ không gặ
cuộc hôn nhân có thể tiếp tục chu cấp cho em ấy,
thế không tệ, em ấy đương nhi
sau khi Vinh Bách qua đời, tất cả các vị trí bổ nhiệm, thay đổi nhân sự, chia cổ tức, quỹ đầu tư của Vinh thị
chế tôi, có thể một lần giải quyết gọn gàng hai mẹ c
ng cử viên hôn nhân tốt nh
biết Lâm Phú Tuyết
luyên thuyên, bỗng
i thăm m
em định đi, định bụng hôm nay chúng
h em nhiều như vậy, em cũ
nói thêm
Nguyệt, nhưng bây giờ tôi nhìn vẻ mặt của em ấy,
với tôi: "Nhưng nhà họ Lâm có một điều kiện, họ nói, hy vọng chị
a nhà họ Vinh, truyền ra ngoài thật sự không thể chấp nhận được, nếu chị cố chấp không màng da
của anh rể còn chưa lạnh, chị là chị dâu lại qua lại thân thiết với em chồng như vậy, chị như thế n
ông ở bên Vinh Yến, mọi chuyện sẽ tốt cho tất cả mọi người, Lâm Từ nói sẽ giú
thương
he mưa chắn gió cho em, chu cấp để em duy trì
khổ tâm nào không, sốn
nắm tay một người đàn ông đến tr
ắt, khóe miệng đều
ể kiềm c
quá nự
lâu, nhìn người em gái như vậy,
ồn, mà là thất
như vậy, lại không bi
ã rơi vào bẫy của
ợc giăng mắc t
thêm một câu, dù chỉ một chữ về những điều không tốt của mối quan hệ này
ậy em muốn chị làm gì, nếu nghe lời em, r
uốc đặc trị của Vinh thị, chị tìm Vinh Yến cũng là vì Lâm Phú Tuyết không
ghĩ cách giúp chị, chỉ cần có thể bảo vệ
chị hiểu lầm rồi không, cô Lâm nào có quyền lực lớn đến vậy, c
i nhỏ nhen như chị nói đâu, chị vừa mất chồng, sao cô ấy nỡ đối
ệc người nhà họ Lâm tốt đẹp ra s
ỏe mạnh được, chị không dám mạo hiểm, chị không có cách nào khác, nếu tình cảm của em và Lâ
a giận, đứng dậy
em nhất, giờ chị định vì Chiêu
họ Lâm thật sự coi trọng em, tự nhiên sẽ để Lâm Phú Tuyết buông tha chị,
là Lâm Phú Tuyết muốn làm nhục
éo tay tôi, ánh mắt suy tư,
i em mộ
thật ra chị em cũng bất đắc dĩ, cô của anh có thể có hiểu lầm gì đó với chị em, anh cũng biết đấy, chá
h thị, anh có thể nói giúp em với cô được không? Chỉ cần cô ấy bỏ qua cho Chiêu Chiêu, chị em s
ch, sao Lâm Phú Tuyết có thể d
hề đơn giản như
m tay Tô Nguyệt nói: "Chắc chắn có h
loa trong lời nói đó, vẻ mặt
ngay anh sẽ đồng ý m
ứ đợi tin tốt lành nhé, em và A Từ cò
và Lâm Từ liền q
ãy còn muốn cùng tôi đến
mặt nhỏ nhắn ngày càng hồng hào của Chiêu Chiêu,
gì, chỉ cần Chiêu Chiêu khỏe
ệnh, chị Liên nhẹ nhàng bước vào nói với tôi
tôi khựng lại, rồi vẫn đ
tề, giống như vừa t
ên tay, rồi bước về phía tôi, sau đó nắm chặt cổ tay
ên, bật một đoạn gh
sẽ không cần phải nịnh h
t vả cho em rồi, quãng thời gian này đ