vẫy tay gọi taxi, trở về căn
căn phòng thuê nhỏ bé này tràn ng
ậu hoa hoàng anh tượng trưng ch
ìn thấy đều có liên qu
òn lại sự căm ghét do nỗi đau mang tới,
a góc hành lang, rồi gõ cửa cửa h
ng phòng 1603 ở tầng trên không cần nữa, tôi miễn phí cho anh lu
mua phế liệu lập tức gật đầu đồng ý rồi g
. Cô lặng lẽ quan sát hõ chuyển đồ, chứng kiến nơi t
ng trịch, nhưng tới khi quay gó
y cũng
Niên thật chẳng đáng,
rỗng, Giang Tứ Niên mới vội vàng xuấ
ta còn chưa nói hết lời, thì
g quanh: "Tri Ý, những bông hoa trước đây ta
t cười, trên mặt
ạm thu mua phế liệu rồi, bởi vì rác thì nê
a, há miệng nhưng lại c
n áp út vốn mảnh mai trắng trẻo ấy giờ đang đeo nhẫn
Niên có chút lúng túng tháo nhẫn cấ
ang một chiếc váy cưới
y là quà anh mua tặng em, em có nhớ chúng ta đã từng ngày nà
yêu thương, như thể chưa
cố nén cơn giận trong lòng lại rồi
An An, tối đến lại tặng tôi váy cưới, Giang Tứ Niên
a bỗng chốc hoảng loạn, anh ta không còn giữ nổi bình tĩnh nữa
như trước, giọng nói run
hỗ trợ anh, bố anh cũng đã quyết định cho anh vào gia phả, sau nà
thôi, người anh yêu vẫn là em, em có thể chịu thiệt t
ao họ đã bên nhau ba năm rồi, sao c
Tri Ý khẽ cười, rồi cô giơ tay lên
bốp" rõ ràn
ay đầu lại, che mặt
Nếu nhà em mà có tiền đỡ đần anh, thì a
y hai tư sáu, anh sẽ ở cùng An An, ba năm bảy anh sẽ ở
m chằm, cố gắng tìm ra bộ
hoa của cô, Giang Tứ Niên không chỉ trả lại tất cả quà, thậm
chỉ cúi đầu mà còn đưa ra
rong túi ra, đôi môi đỏ ngậm lấ
n toả giữa họ, anh ta có chút bất mãn nhíu m
h làm gì vậy?
xuống tiếp tục đặt điếu thuốc
ch những thứ ghê tởm rồi, nó ghê tởm y như an
n phòng trọ, mặc cho ánh lửa phía sau lan r
vệ sĩ dập lửa, vừa định đuổi theo
.
đây bố mình từng cho, thuê một phòn
ng mềm mại, cô chợt
giường cứng suốt ba năm, vì để không dựa dẫm vào bố, cô thậ
ứng minh tình yêu giữa họ, cô mu
ha mẹ luôn suy nghĩ xa cho co
thấy dã tâm ẩn sau vỏ bọc
t của gia đình giàu có bậc nhấ
m khi coi của báu chẳng ra gì, cô r