A, ga tà
ng và quần jeans, tay kéo
ới hàng lông mày lá liễu là đôi mắt hình hoa đào lấp lánh, sống mũi cao, đôi môi h
ư phải không? Tôi là t
ng theo tài xế lên xe, toàn
ài xế không kìm được mà liếc nhìn gương chiếu hậu,
vị hôn thê củ
mươi mốt tuổi đã nổi tiếng với phong cách làm việc quyết đoán, t
n Thành từ nhiều năm trước, mà đối tượng lại là Thư Tình - một cô gái
Thư Tình, không kìm được tặc lưỡi một cái.
ở mắt, nhìn thành phố xa
họ Hoắc, tài xế giúp Th
ay trước cửa là một vị phu nhân, ánh mắt đầ
ì
n, cô ấy
khử trùng, phun kh
g: "Còn cả giày dép, tóc tai,
cô đưa tay che mặt, giọng lạnh lùn
Hoắc lập tứ
cũng mất dạy. Bọn tôi sợ trên người cô có vi
ư Tình đã bỏ về từ lâu, n
trùng cả miệng mình đ
Tình bước th
tay vào bóng lưng Thư Tình,
ổi Thư Tình, mặc đồ hiệu từ đầu đến chân
thường, tiếp tục nói: "Chậc, ông già thật rồi, mắt nhìn người hỏng rồi. Nghe nói cô còn đi tàu đến đây, sao không nó
c Thiến như đang
oắc ai cũng ki
vé tàu cao tốc đến Thành phố A cho cô, không ai hiểu được
thể cho máy bay ri
ch với những người này
ờ, sắc mặt tối sầm t
Thư Tình hỏi người
trả lời, Hoắc Thiến đã
ẹp như thế này đâu ha! Biết trân trọng cuộc sống ở nhà họ Hoắc đi. Tôi là Hoắc
ước vào phòng đóng cửa lại, tiếng "rầm" va
dám kiêu căng thế sao? Ông
nói: "Cô chủ, đây là phò
h bỉ liếc nhìn
gười khác đụng vào đồ của anh ấy, đế
ắt Hoắc Thiến lóe