Diên Chu, có vẻ như
ón tay, chỉnh lại biểu cả
ua anh ta, mang t
ông mặc một bộ vest đắt tiền, khoác lên
bộ này, không phải là
ng, báo cáo tiếp th
iểu cảm, ký tên rồ
đi, ngoài cửa Cố Diên Chu vẫn đứng
ang máy, anh ta mới nói một câu: "Chết tiệt,
Yến vẫn bình lặng, lời của Cố D
ngoan ngoãn, chưa từng g
oãn như vậy, anh sẽ kh
than
nhưng nước mắt vẫn theo khóe mắt chảy xuống, rất
để anh nhìn thấy tình yêu của cô
cả chỉ là
đến đâu, cũng không bằng
ê đã trở lại bình thường, ch
phòng pha trà, định pha một t
vài nhân viên bên t
a, Lâm Tuyết Vi
i
hà thiết kế cao cấp. Quan trọng nhất là cô ấy là người bạn gái duy nhất từng
tổng giám đốc với trợ
giám đốc chưa từng thừa nhận, nhìn cái dáng vẻ c
nhạt đầy mỉa mai, cảm thấy m
cô là mê muộ
u nhân tổng giám
ời bước vào là em họ của Phó Tư Yến -
bàn tán trong này đề
ng công ty, quay người định đi,
châm chọc: "Giờ chị Tuyết Vi về rồi, mày nghĩ anh T
g để ý, Tống Hân t
à cho mày, dù sao kỹ năng của mày
ọng nói lạnh lùng: "Đây là công ty, không phải nơi mua
y..
à mắng cô ta đang
g Hân lập t
ạnh ly cà phê nóng
ay chắn lại, cả ly cà phê nóng hổi dội thẳng lên cánh tay cô. T
y, giận dữ quát: "Cô
ng ít nhân viên đứng xem náo nhiệ
m, đừng tưởng người khác không biết, chẳng phả
. B
ống Hân bị tiếng bạt t
xưa nay luôn nhẫn nhịn với mình lại ra t
ến răng kêu lên: "Mà
n cô ta: "Tôi đang dạy
hưng tuyệt đối không ch
hó Tư Yến, cô ta từ lâu đã quen được người khác nị
iện n
tới, giơ tay thật cao đ
lập tức vươn tay túm chặt cổ tay Tống
inh Khê, giờ phút này ra sức vùng vẫy n
ng mày là ai? Chỉ là thứ dùng để sưởi giường c
xung quanh tụ tập càng
rồ
u, Phó Tư Yến vừa từ văn phòng bước ra
phòng nghỉ i
h họ này vốn rất nghiêm khắc, mẹ cô ta cũng
nh miệng, chỉ vào nửa bên mặt đỏ bừng, giọng nghẹn
áng khuôn mặt tuấn tú của người đ
ả tủi thân vì bị sỉ nhục, lẫn
n nhíu mày thật sâu: "Trợ lý Minh, cô
ng như một bức tường lớn,
im lặng
người mảnh mai nhưng thẳng tắp, như nhán
công ty không phải là nơi để cô giở tính trẻ con, an
ó, cũng có thể hiểu
có nghe thấy những lời vừa rồi không, hay
, chỉ là một món
tản ra khi thấy Phó Tư Yến đến, nhưng vẫn còn vài người
i đàn ông khiến Minh Khê t
è nén nỗi chua xót đang trào
iên của Phó thị, tô
p tức ngẩng cằm, đắc ý ra mặt: "Hừ
"Cái tát đó chỉ đại diện cho cá nhân tôi. Vớ
người đàn ông lấy một l
đồ... t
tức đến
bị thiệt lớn như vậy, lại còn là thua dưới
thành trăm mảnh, cũng không thể gi
ân đó vừa nói gì không? Mày ta tát em ra nông nỗi này, còn dám kiêu ngạ
ng lưng gầy gò của Minh Khê, hàn
ây đi." Anh l
a rồi Phó Tư Yến cũng không bênh Minh Khê, nghĩ bụng c
c: "Lần sau, em nhất định sẽ
ng
ến nheo
c cảm thấy chân
: "Anh chỉ nói một lần, dẹp hết mấy trò n
không thở nổi, những chiêu trò độc ác mới nhen
p: "Biết...
đi còn dặn Chu Mục phía sau: "Người không li
ông ngựa nói: "Anh Tư Yến, công ty
Mục bước lên, ra hiệu tay
ến, chính là cô ta. Cô ta lập tức muốn chạy theo bóng lưng của Phó
gào thét, đám bảo vệ k
.
ăn phòng, thay một
g của người đàn ông, trong
iờ ta
n cô lại ở
Phó tổng có việc gấp
hê từ
g nhìn rõ, bây gi
tính là
ó thể vì cô mà đ
đang chuẩn bị đút cơm cho bà ngoại, c
sức khỏe thì phát hiện bị viêm tụy, cô bất chấp sự phản
bí mật, bà ng
cho bà biết, mang đến một niềm vui bất ngờ, như
nh Khê mới ra khỏi phòng
g màu đen dừng lại trướ
g lên, đó là xe
nh viện tì
m ức và buồn bã đều b
có phải là chứng tỏ anh
đàn ông sải bước xuố
i mừng đi v
o, cô sững ng
a bên kia xe, cúi xuống, cẩ
n tú là đầy vẻ căn
sắc mặt Minh Khê trắng