buông
g hỷ lâm môn, một ngà
ớc gương, trang điểm tinh xảo,
y cô và Sở Thi
cuối cùng cũng đ
ợc gả vào nhà họ Sở, nhà giàu bậc n
váy cưới tương tự, vừa
anh, đáy mắt xẹt qua một tia ghen tị, hận
c Dung Uyên. À phải rồi, chị nghe nói không lâu trước đây Lục đại thiếu này mới bị tai nạn xe hơi huỷ ho
hanh,
h sắp gả vào nhà họ Sở, còn cô ta lại phải gả cho m
í Sở phu nhân của chị có giữ vững
m bưng hai ly cà phê cười tươi bước vào: "Hai con uống chút
chau mày, chung sống mười mấy năm, làm sao cô
y, không cần phải nhìn cái bộ mặt của mẹ c
Tô Khanh chỉ uố
nhõm, đáy mắt xẹt qua một tia cười đắc ý: "Tuy con không phải con ruột của dì, nh
rồi khóe mắt
không hổ danh là người từng đoạt gi
t tháng, bố đã đưa Tần Tố Cầm và Tô Tuy
iết, bố đã phản
đã đến rồi. " Người giúp
ồi." Tần Tố C
giúp việc, dặn dò: "Thím Lương, thím d
y đầu hơi choáng, tầm nhìn mờ đi, ch
xe màu đen đang đậu, thím Lương
chiếc xe khởi động rồi chạy đi xa d
iữa đường Tô Khanh phát hiện ra t
o đấy rồi, nó chỉ có thể ngoan ngo
anh ngồi lên là xe của nhà họ
n Thiên Dật, tối nay con
qua đêm nay, nhà họ Sở có muốn quỵt nợ cũng khôn
"Mẹ ơi, con muốn Tô Khanh sống không bằng chết, cô ta
y hay không còn chưa biết chừng. Con biết mấy bà vợ trước của Lục
.
, đầu rất choáng, người rấ
ần Tố Cầm đưa cho mình
y của Tần Tố
ê đó có
e, thấy rõ không phải đường đến
hanh vội vàng hét lên: "Anh
là người nhà họ Lục phái đến đón d
họ
ỡ lẽ, cô đ
n Tố Cầm lại dùng kế
à người sắp gả vào
ọ Lục, không thể để mẹ con
ần Tố Cầm không chỉ muốn đẩy cô vào hố
cố gắng kiềm chế, kh
rồi... Cô Tô,
hanh trực tiếp mở cửa
mặt đất, cơn đau dữ dội khi
mau lên xe
theo, Tô Khanh cắn răng, chịu
ch tốt nhất đ
sợ, cô biết hậu q
g chạy nữa, th
nỗi sắp khóc ra đấy, cô không muốn gả c
au đã sắp đuổi kịp rồi, mà đầu cô đã choáng tới mức
hấy một chiếc xe hơi màu đen đậu cách đó không xa, một người đà
i đó, Tô Khanh cố sức chạy đến, khóc nức nở cầ
một chút, đôi mắt sâu
của người đàn ông vẫn đang lo lắng nói: "Cô
đàn ông mặt không bi
bất chấp người đàn ông có đồng ý hay không, vội vàng kéo cửa xe ch
tới: "Cô Tô, mau về với chúng t
ấy người đàn ô
ông đã phóng một ánh mắt lạn