em mình là thứ gì. Còn dám bám lấy Gia
c Cố Trạm. Đau quá! Chỉ cần cử đ
thấy mình đang n
ặc đồng phục và một nữ sinh
à không gian
ác, đầu óc đầy
nh không phải đang ở nhà
i, mở mắt ra lại đế
y trò đùa ác
n, đầu óc
dồn dập tràn
một tiếng, khô
anh mới bìn
đã xuyên
một hành tinh tương tự nền văn minh Địa Cầu. Hơn
iếu khắp toàn cầu, kh
ở thành quái thú kinh khủng,
ú đông đảo, sức
không phải đối
tuyệt vọng, cảm giác
ân Hồi xuất hiện kịp th
Hồi" là một không gian đặc
không ai có t
ch của không gian Luân H
, kéo họ vào thế giới ảo phiêu lưu, và ban cho danh hiệu Luân Hồi
ức mạnh và vũ khí mạnh mẽ để chiến đấu với quái thú, mà c
c chiến dài hơn mười năm giữa người và
nh phố căn cứ, phát triển nền văn minh m
i ai cũng có thể trở
có khảo hạch tư cá
một lần nhiệm vụ thử thách, mới có t
hố căn cứ Sơn Hải. Năm nay cậu vừa tròn mười tám tuổi,
anh đừng
ký ức, một giọng điệu g
ạm lập tức nhíu mày, nhìn
nói: "Em chỉ coi Cố Trạm là anh trai, chưa bao
động hiện lên thông
anh mai trúc mã
à cặp đôi chơi
ám chỉ với thân thể này rằng
dối của cô, mười mấy năm chăm
vô điều kiện, mà còn dùng phần l
ba, trong lớp lại chuyển đến mộ
mà Hứa Gia Nghi đa
là một Luân Hồi Giả. Ở thành phố căn
Vương Hạo Minh hoành hành
a Nghi liền kế
i phương lý luận, kết quả Hứa Gia N
anh
t ngày đòi cái nà
g? Đối với kiểu lấy danh nghĩa tình an
n chất kẻ si tình mù quáng, miệng thì kê
hi có nhu cầu, thân thể
oàn chọc giận V
đã bắt nạt thân thể
bao gồm chửi bới, đá
này chịu đủ mọi tr
nhẹ nhàng nói một câu: "Em chỉ coi anh là anh trai, a
hân thể này, mà còn khiến t
tình tiết
Cố Trạm không nhịn được m
ia khảo hạch Luân Hồi Giả, lại bị phân vào cùn
h, thân thể này đã bị Vương
thân thể này ch
ạm xuyên khô
mù quáng không có kết cục tốt, tr
ững không được gì,
i!" Một kẻ si tình mù quáng như thế này, nếu còn
ấy em nữa! Em chỉ coi anh là anh
a Gia Nghi l
iệu giả vờ yếu đuối, kh
hông, có thể bình thường, có thể không có hệ thống hay bàn t
t dậy, chỉ vào đ
à cái
nh cặn bã, nuôi cá khắp nơi, không chỉ
kẻ ngu ngốc để gánh, còn ở
i là điều mày
hai người trước mặ
g mà
ó thể nói tao như v
giải thích với Vương Hạo Minh: "Anh Minh, anh đừng nghe
không cần nó
quay sang Cố Trạm, xắn tay áo giận dữ nói: "M
u, nhưng không thể thua trong cãi
một kẻ lợi dụng to đùng như vậy mà không n
g minh của mày, muốn nhìn rõ người
bố, mày không nghĩ mìn
ngữ động vật, thì giờ này hai t
dù sao tao vẫn có thể bao dung sự tồn
iến Vương Hạo Minh và Hứ
ố Trạm yếu đuối mà
đối phương bỗng dưng miệng l
bị đánh thô
t ti
n ứng lại, muốn ti
ngờ
in