hắm mắt lại tro
chạm vào má cô, một giọt nước m
áng vẻ đau khổ của cô, cáu g
ng, Tô Vũ Hinh không kìm được mà khóc dữ dội hơn,
ỗi đau đã trở thành tê liệt, nhưng anh vẫn không buông tha cô. Nh
h cố gắng chịu đựng cơn đau
thảm thương của cô. Tô Vũ Hinh hoàn toàn s
a vốn trắng như tuyết giờ đầy những vết bầm
eo, đó là do Diệp Thiên Kình b
ên cơ thể, nhưng đau đớn nhất là trái tim tan n
điểm, sẽ không còn đa
ng, đáng thương
u tràn ra từ k
đợi, cũng không dám, loại người vô cảm đó chắc
xoa vết bầm tím ở eo, nước mắt
Giọng nói như ác quỷ va
ấy bóng dáng mặc áo choàng
cơ thể cô vào lòng, cơ thể Tô Vũ Hinh cứ
c thét, cảm giác nhục nhã khiế
nh tĩnh, đôi mắt đen lướt qua hình ảnh Tô Vũ Hin
hếch lên không dễ nhận ra: "Đây chỉ là n
nói gì, chỉ cố
không phải là người tốt, cũng không đơn giản như cô tưởng tượng, không
g giãy giụa, đôi mắt đẫm lệ nhìn vào
hấy một khuôn mặt v
chính là như vậy,
người cô lại, ngón tay bóp chặt cằm cô: "Tôi không được yêu, nhưng cô cũng đừng
u đớn, không lên tiếng, chỉ bướng bỉ
ức giận, nhưng cô lại cười khẽ, cười m
h, sẽ có ngày a