anh mặc vào. Vừa nhấc áo lên, một tờ giấy từ túi rơi ra. Nam Phong nhặt lên
chóng bị nụ cười che lấp. Cô nghiêng đầu nhìn
hẽ nhướng mày,
nhẹ nhàng chạm vào chân anh: "Chiếc
ếc nhìn tờ hóa đ
cảnh giác, giọng điệu thêm phần chất vấn
cô, cầm lấy cà vạt, chỉnh trang
ểu gì? Nam hay nữ? Lục thiếu, anh biết không? Tặng nhẫn t
"Em thích món trang sức nào, cứ đến cửa hà
anh tự tay mua, kéo tay áo anh, giọng điệu nũng nịu: "Lục thiếu~ rốt cuộc anh định tặng c
, biểu cảm lạnh nhạt lộ ra vài phần cảnh
n, không dám nói thêm, chỉ mím m
tiện tay cầm áo khoác, nhạt nhẽo nói: "Trưa mới trả phòng, e
"Vậy lần sau chúng ta gặp nhau
Lục Thành Ngộ
ý của anh, Tống Kỳ
ăm, từ biểu cảm này có thể đọc ra ý của anh, thầm nghĩ, cô Nam càng ngày càng được cưng chiều mà kiêu ngạo, đến
g người phụ nữ trước đây của Lục tiên sinh, không nghĩ xem tại sao Lục tiên sinh lại lạnh nhạt với cô một thá
biết mình sai ở đâu, không chừng đang ở trong p
u, theo Lục Th
iểu cảm lại thả lỏng, quét sạch vẻ ấm ức ban nãy, khóe miệng hơi cong lên, thần sắc c
ng liên lạc được với Lục
ý bất động sản gọi điện cho cô, bả
giá gần trăm tỷ đồng, từ tên Lụ