em phải đền tiền, cùng lắm thì em cởi giày ra, đi chân
giày, đi chân trần bước về phía Trình Dị
bẩn ghế sofa của anh rồi phải đền tiền, thì em có t
y ba vạch đen chạy qua mặt
cô không nhịn được cười, nói: "Thôi, không đùa
tâm ngồi xuống, sau đó Trình Dịch Bắc đưa cho cô một cốc n
i nên lời: "Yên tâm uống đi!
ớc, nhưng chưa kịp chạm vào cốc thì tay cô đã bị a
tay cô, nói: "Vết thương thế này mà khô
ử lý, ở đây đâu có gì
iêm, cùng băng gạc rồi quay lại, nhẹ nhàng cầm tay cô, rất tập trung bắt đầu bôi thuốc lên tay cô. Anh dùng cồn i-ốt làm s
ăm chú không nhịn được
i, anh hai của
thành thạo! Anh thường
cười lạnh: "Anh
cô cũng không phải heo, c
băng bó xong, nói: "Xong rồi, s
y Trình Dịch Bắc nhíu mày mở hộp cơm của cô, nhìn món ăn bên trong, cười nói: "Ồ, khá lắm đấy, còn biết man
vậy, cũng ngại không nói gì. Xem như anh đã giúp mình một việc lớ
ình Dịch Bắc nhíu mày nhìn Trọng Tình, rồi ánh mắt hạ xuống nhìn bụng cô,
…
i, nói: "Đừng nói với anh là e
…
ghét, nói: "Đừng nói chuyện với anh
E
a cho Trọng Tình, Trọng Tình liếm môi, nhanh chóng nhận lấy đũa cũng ghé vào ăn cùng. Dù sao cũng là
mực, không được
trách anh! Ai nhanh thì đ
á tuyết! Cá t