ang lên, Sở Tiêu trong l
n chiêu mộ một người dân lưu lạ
á đơn giản, chỉ là c
Huyện Bạch Vân, một huyện lớn như vậy m
này q
t lớn đến việc Đột Quyết
ều quan trọng nhất vẫn
nhiệm vụ như vậy
y rời khỏi đại sảnh, vừa ra khỏi
i ra ngoài vớ
lạc thì tất nhiên
lập, nhưng dân chúng vẫn còn khó
ực gần huyện có lẽ
ngựa đã chuẩ
ngựa gần như sắp hỏng, đi
gựa già gầy yếu, k
thách, thôi thì xem ta l
tấm vải rách lên, ng
n, ngồi
hiển chiếc xe ngựa cũ kỹ, lắc lư
đi đâu? Có phải đi thành
nhân khuyên đại nhân đừng
bỏ rơi từ lâu, căn bản không thể q
ó không đáng tin, ta muốn chiêu mộ một ng
u cười
gác, chiêu mộ n
ạch Vân này nghèo k
ơi người ta di cư đi, chưa từng có ai muốn đ
quan sẽ
u tự t
hệ thống, anh phải
u Lụ
ở biên giới huyện Bạch Vâ
hôn rồi mà vẫn chưa
hán đến mức ng
đến! Là người lưu lạ
đột nhiê
u? Ở
tức phấn khí
ằng
uả nhiên, thấy vài người đa
người đàn ông trung niên và một ng
, chắc là đa
Đi! Chúng
u Lục nhanh chóng chạy đến
! Chúng t
c mặt họ, chưa k
ngô, chúng tôi đang chạ
au, không nỡ, lấy ra một cái bánh
iêu:
i ơ
nh là kẻ c
Triệu Lục thì mặc áo lính đầy miếng vá, rõ ràng là á
Bạch Vân, đặc biệt đến đây đón các vị
u nói
ắt đầy ngạc nhiên, sau khi nhìn
hông có đường sống cho chúng tôi, hơn nữa người Đột Quyết thường xuyên xâm lược,
nên lời, trời ơi, Huyện Bạch Vân
ai dám
n, các vị xem, ta là người có tài, đáng tin cậy, bản quan lấy tính mạng đảm bảo, chỉ cầ
chân thà
i này, như đang nhìn t
! Đại nhân nói dối
tôi vẫn không đi Huyện Bạch Vân, chún
niên làm sao có th
sự từ
, mềm không được
u chín, không
Lấy đồ! Trói
Trói
Lục ng
hải còn nói chu
Triệu Lục trói cả gia đình
oạch tốt! Xong
ước xe ngựa, hà
Trời ơi, còn nói khô