u lên nhìn, thấy Hạ Tri Ý đứng trước mặ
ôi đỏ, không kh
iệc nhà Bạc hay không, cũng chẳng liê
không ngờ Lê Vi lại nó
nhàng gõ vào màn hình điện thoại, đôi mắt hồ ly xi
phụ nữ giả tạo, ở đâu cũng có
ê
Hạ Tri Ý đi xếp hàng kiểm tra thiệp mời, bư
khuôn mặt điển trai
đợi mà đến đây l
hiều kiên nhẫn, hét lên một t
ền, trước mặt Lê Vi khoác tay Cố T
ô bóp nhẹ ngón tay, nhìn anh với nụ
lần nữa xem
trắng nõn dài bắt chéo, làn da trắng lạnh, nét mặt t
nh nói ra câu này, nhưng khí chất lạn
như ậ
trong lòng có chút chấn động,
ời vợ luôn nhẫn nh
i là một kẻ điên, sợ rằng cô ấy sẽ làm điều gì điên rồ trước mặt m
i khuyên cô n
a tôi vào, dù cô có ở lại cũng không vào được, c
n thấu Cố Thời Vũ, hoàn toàn mất lòng tin
y làm gì, cũng không thể khuấy độn
n gì đến
n Hạ Tri Ý, cầm ly lên uống m
tự do t
đi phải
p tôi r
tiếng la hét của Cố Thời V
vẫn không chịu rời đi, tiến lên
ừa định ra tay thì từ phía sa
i
Lê tỷ, tôi
hấy một người đàn ông đang định đưa
ủa Cố Thời Vũ như xách một con gà con, ném
chín ba, cánh tay rắ
ịnh là
hặt nắm đấm, nghe tiếng răng rắc, "Dám bắt
là
ác, loạng choạng đứng vững