cách đó không xa có dựng lều, cà ph
hác làm phiền cô, mà là cô
uyên đến, là vị trí đẹp
ây cũng từng được đăng bá
vào xe mô tô nữa, cô
n ghế xếp, chân dài bắt chéo, bàn tay xư
ùng kiểu, trên đó còn đặt một c
ng biết phải làm sao, đi cũng kh
ng một l
a tán cây thưa thớt chiếu lên mặt anh, làm dịu đi kh
làm phiền đ
t chợt liếc thấy lòng bàn tay trái của anh v
ua họ kịch li
bẩn
của anh cũng không thể không t
m chú, ánh mắt người
ự mình không q
đó, ai nghe c
vệ sĩ, trợ lý bên cạnh anh, tùy tiện vẫy tay một cái là có cả đống, tu
iễm Tuế Tuế lại k
i sẽ đi mua gạc và cồn
ông dừng lại trên
m chú, anh chỉ về phí
đến đây để tìm sự yên tĩnh, ngắm cảnh tiện thể xử lý tài liệu thì
ốc ra, trước tiên dùng khăn giấy ướt khử trùng lau tay mấy lần rồi
g cần
g nhàn nhạt
hiểu, theo phản xạ
H
ũng đã chạ
, nói xong lại đưa mắt nhìn lại máy
m nay gió rất mát, chứ không phải nó
Tuế đỏ bừng như quả táo, vặn mấy
m lấy, một tay vặn mở, rồi từ từ rút về, chỉ để lại mình Nhiễm Tuế T
ng dám nghi ngờ ngư
chóng tháo gạc rồi khử trùng băng bó, đã không còn để ý đến vi
rồi, t
h đứng dậy rời đi, một ly cà
rồi, nếm
, cô chỉ có thể nhận lấy, hai tay nân
mắt nhìn về phía bầu trời xanh thẳm
sự rấ
ả tận hưởng sự sảng khoái
em ngủ
hụ
ra ngoài, dù có né tránh kịp thời đ
n vào người đàn ông và chồng tài l
cùng lịch thiệp đ
.. cả
y lau vài cái: "Tôi... tôi còn
đẽ của người đàn
quá r
c gia đình sắ
lần đầu
ả đầu đều choáng váng, hoàn toàn không thể suy n
lần đầu
i b
lạnh lùng hơi cong lên, trong sự điềm tĩnh
có th
coi như hò
ến Trần lập tức trầm xuống, câu "Tôi có thể chị
tối nay, Nhiễm Tuế Tuế lấy
chú có thể không nói với người nhà họ