Bối Bối là trốn ra sau lưng Tống Kỳ Niên, như thể
Lê Thư Hòa, giọng điệu ch
là bệnh viện, anh đoán x
h mắt đảo qua người cô một lượt nhưng
tôi sáng sớm đã dẫn người phụ nữ khác đi khám thai, là vợ hợp pháp của anh ấy, không đến xem thì thật không phải ph
ới chậm rãi nói: "Trừ khi, Tống Kỳ Niên ly hôn với tô
ó dám đề nghị
nếu anh ta dám, thì đã chẳng
Kỳ Niên. Lần đầu tiên trong đời, ông nội Lê – lão Tư lệnh Lê, người l
của Lê Thư Hòa tuy không theo con đường chín
o trong giới chính trị. Với địa vị hiện tại, nếu nhận được sự hậu t
ói là một sự liên minh chi
ên kết hôn, thì bất kể cuộc sống hôn nhân có tệ
uan đều buộc phải chọn phe, rất có thể sẽ kéo theo một trận phong ba bão táp.
, cũng quá ngây thơ. Cô theo đuổi Tống Kỳ Niên suốt năm năm mà vẫn không chiếm được trái tim an
, còn riêng tư thì ai làm việc nấy, vào dịp lễ tết về nhà làm vui lòng bố mẹ
ng có một điều Lê Thư Hòa mãi không hiểu nổi: tại sao mỗi lần Tống Kỳ Niên từ quân ngũ trở về, đều giày vò cô đến chết đi sống l
do Trần Bối Bối sức khỏe yếu, Tống Kỳ
i tiểu tam như báu vật, còn
sau lưng Tống Kỳ Niên, trong lòng
ở đâu?" Tống Kỳ Ni
ỳ Niên, chỉ nói: "Tống Kỳ Niên, tôi muốn đưa Trần Bối Bối đi p
i của Tôn Mã, nói rằng nhìn thấy Tống Kỳ Niên dẫn Trần Bối Bối đến khoa sản bệnh viện khám thai. Chồng mình
được, anh Niên
a Tống Kỳ Niên, như thể đang bấu víu vào
g lên tiếng, anh chỉ nh
ôm chặt cánh tay Tống Kỳ Niên cầu xin: "Em
miệ
a giơ tay, tát một cái
n, trên má Trần Bối Bối l
đây chưa đến lư
có đến lượt tôi
ày có thân phận đặc biệt, khi thấy người đến, trang phục trên người bà tuy giản dị nh
ẹ"