ất một lúc lâu không lên tiếng. Lê Thư Hòa còn đang định tiếp tục phun ra thêm vài câu chua cay
anh thật sự "dịu dàng" hành hạ cô suốt một đêm. Đến khi Lê Thư
. Trong cơn mơ màng, cô mơ hồ cảm thấy bên cạnh đ
mấy phút. Nghiêng đầu nhìn về phía rèm cửa bị kéo kín mít, kh
m kịch liệt đêm qua vẫn còn quẩn quanh trong cơ thể. Vừa mở
ời đàn ông đang nấu ăn trong bếp, ai quen biết
ốp
bị cô ném thẳng vào tường, chất lượ
hốn kiếp, đồ đ
chửi to, giận dữ ngồi
u nhức rã rời. Tất cả đều do cái tên cặn bã kia "ban tặng". Vậy mà hắn t
ĩ càng t
n Bối Bối rõ ràng là đa
iếng gõ rất khẽ, như thể ngườ
ọng của ngườ
hưa? Ông chủ bảo tôi nấ
giả vờ chu đáo bảo người giúp việc nấu canh giải rượu cho cô, tron
, không cần
iếp tục nói nhẹ nhàng: "Phu nhân, ông chủ còn chuẩn
g, thắc mắc hỏi người
tránh
a trên đầu Lê Thư Hòa! Không thể nhịn đượ
Mỗi lần xong, đều là Lê Thư Hòa tự đi mua thuốc tránh
uyện, Tống Kỳ Niên chủ động mua thu
ó, nếu có thai tôi sẽ sinh! Tôi sinh mười
Thư Hòa đóng
phòng tìm thuốc. Cơ thể là của mình, có giận thì giận, nhưng
gủ, trong lòng vẫn còn mắng Tống Kỳ Niên, không biết lần này anh đột nhiên từ quân ngũ trở
ân ngũ, gọi cho Lê Thư Hòa mấy cuộc điện thoại đều không bắt máy. Anh hỏi thăm một chút, mới biết gần đây Lê Thư Hòa
trong chăn mắng Tống Kỳ Niên, thì anh
thì mọi chỉ số đều tốt
khiến Trần Bối Bối hơi sững
t bước, nói: "Bác sĩ, sau này cô ấy cần
ông thừa nhận, coi như giữ
chế. Còn lại nếu ăn được thì cứ ăn, giai đoạn này
cảm ơn
ơng chiếu hậu, thấy cô đang cẩn thận xoa bụng mình, trên mặt là
i B
mắt lấp lánh nhìn Tống Kỳ Niên, ánh mắt tràn đầy niềm mong chờ và xúc động. Ánh mắ
, bỏ đứa
xin: "Anh Niên, em muốn sinh nó ra, cầu xin anh, hãy giúp em, đừng ép em
ã hỏi tôi có đồn
g, không biết từ khi nào Lê Thư Hòa đã đứng đó, lúc này đang khoanh tay trước ngực, dáng vẻ như