không thể giữ lại! Cùng lắm thì giết chết ả t
thể của Đàm Sênh vẫn còn yếu, nhất thời không phải đối thủ
ân, cẩn
muốn chắn trước mặt Đàm Sênh. Nhưng cô lập tức đẩy Tiểu Đào ra, nha đầu
trúng vai. Cổ họng cô ngòn ngọt, có máu trào lên, nhưng cô gắng sức nuốt xuống. Cơ thể
Vũ Văn Dật chuẩn bị ra tay lần nữa, hôm na
đã đợi trong phòng mãi mà không t
ng g
h lập tức lạnh đi. Cô đưa tay kéo Tang Ly lại chắn
vương phi, vậy thì hãy giẫm l
iên thuốc vào miệng đa
a vừa vào miệng đã tan ra, trôi thẳng xuống cổ họng.
ng g
mặt ả ta đau đớn, hắn ta mắt như muốn nứt
o Ly nhi
thản nh
a? Tất nhiên
g c
t ả tiện nhân này
, cô không chống cự, chỉ nhếch môi cười lạnh, nhìn Vũ Văn Dật bế nga
ong người Tang Ly phát tác, m
chặt tay ả, q
Thái y sao
đầu dịu dàng
ng sao đâu… nàng nhấ
đó, nhưng môi vừa
ng Ly, tim đã đập thình thịch, quỳ xuống bắt mạch xong,
ng người trắc phi vô cùng kỳ
vô d
ái y. Gắng chịu đau đớn, ông
hạ độc cho trắc phi, chỉ có
nh! Đà
ăng đến mức suýt nh
huyển thành xám đen, hắn ta không còn cách
nhi, bổn vương sẽ tha
p tức đồng ý mà bắt đầu
rắc phi, thì phiền vương gia cũng trả lại sín
iao toàn bộ gia sản mang theo cho hắn sử dụng. Mặc dù thân là vương gia, nhưng thực tế thì hắn ta
Vũ Văn Dật. Bình thường không nhắc thì thôi, giờ bị lôi ra trước mặt bao ngườ
ượ
hắn ta nhìn Đàm Sênh cà
cho Ly n
c đến bên giường ngồi xuống, mở túi kim châm, từng ngón tay vuốt