quyền điều hành tập đoàn Angle của nhà họ Lộc tại Phương Thành
ừ chối, nhưng kết cục của nhà
ghiến răn
hứa với ông sẽ bảo vệ cho Phong thị, nên cô tu
nhưng lại không dùng nó để ép cô về nhà
ộc đang tính
ư ông ấy
, đồng thời cũng nhận lấy chiếc thẻ đe
ánh màu vàng sẫm, c
ười cô chỉ còn 10 tệ trong người,
xem là giàu s
của cô bị đóng băng, đồng thời phải che giấu thân p
người nghèo, thích nịnh hót mấy quý bà thượng l
nhất cả nước – Lộc thị, là nữ đại gia sở hữu khối tài s
hân từ cô nhi viện của cô đang hấp hối, cô đã quỳ
cô, mà chỉ để khoe khoang: "Mày đoán xem trong này có bao nhiêu tiền? Một t
không cho mày mượn một xu, bởi vì cái đứa bạn nghèo kiết x
y, ánh mắt thoáng qua ti
i dạy dỗ hai kẻ mắt chó coi thư
gờ có người từ phía s
hóa ra là mẹ
hó chịu. Theo sau là vài quý bà, tay xách đ
thẻ đen vào túi, giọng
Ca lại lạnh lùng như vậy. Rõ ràng trước đây
làm xong chưa? Cơm trưa nấu chưa xong? Nếu con tra
ọ Phong bao năm, mà vẫn cái mùi nghèo hèn bốc lên,
mất
nhà họ Phong, bà cố ý đuổi hết người giúp việc, ép tôi nghỉ việc, bắt tôi giặt qu
lấy cớ đó giữ lại cổ phần mà ông nội để lại cho tôi, thậm chí
ọ đều biết Lý Phi khắt khe với con dâ
ẳng, mấy người họ vội
nói bậy
Sênh Ca, nhưng cô như súng li
ông, tự bà
c đây tôi nhịn bà, nhưng sau này, nếu bà còn dám gây