nhiên hỏi, "Cô gái à, cô đã nghĩ kỹ chưa? Tôi là một kẻ tàn phế, lấy
c lại, "Anh có vì một người phụ nữ khác mà vứt bỏ
iọng điệu của người đàn
lại, "Vậy thì tôi cũng tuyệt đối không hối
người đàn ông cũng không có lý do để
bị hủy của Kiều Tinh Thần cứ
cô đã nhận được tờ giấy đăng ký
n còn chút ngỡ ngàng, không ngờ bản thân th
sẽ phải bắt đầu
goài, chợt sực nhớ ra điều gì, "Đúng
u." Người đàn
ỏi, "Anh chính là Lục Đình Kiêu, c
nh ngạc của Kiều Tinh Thần, khóe môi kh
một kẻ khuyết tật mà ai ai cũn
nh phố đều biết đến những câu chuy
ã qua đời vì khó sinh, c
ị đại thiếu gia này bị liệt hai chân
con trai nhỏ, Lục Đình Kiêu càng
che chở, thì e rằng vị đại thiếu gia này đã sớm bị nhà họ L
ữ bình thường nào cũng không thể chịu lấy m
u cả không được yêu thương của nhà họ Lục. Chắc
ấy được biểu cảm bất mãn và hối h
à Lục Đình Kiêu cùng chung cảnh ngộ, đều là
ịnh gả cho anh, thì sẽ không bao giờ hối hận. Tôi chỉ đang nghĩ, nếu chúng ta đã
? Hy vọn
h Kiêu không tin l
hát hiện chẳng thể lấy được chút lợi lộc nào
ột chiếc xe dừng lại
." Anh l
g khỏi hỏi, "Anh đị
thì chúng ta cũng đã kết hôn, tất nh
ôi về
iều Tinh Thần
ng từng có một ngôi nhà, là căn nhà tân hôn mà
êu, tất cả những gì liên quan đến cô ở đó, t
quay về xử lý, anh có thể cho tôi số điện thoại và địa chỉ được
cô đi à?" Lục Đình
ợc." Kiều Tinh Thần không m
u khi trao đổi số liên lạc với Kiều
đến một khu chung cư quen th
o tường, đến hai chậu cây xanh nơi bậu cửa sổ, từng chi tiết lớn nhỏ đều do cô dồn
chỗ những món đồ ấy, gần như không chút do dự
ộc sống mới thì không cần phải lưu
t và thu xếp hành lý, hoàn toàn không hay biết c
rong nhà, không kiềm được liền lớn tiếng quá