ói: "Anh vẫn nên quay về với người tình mới của mình đi. Tôi, tình cũ
t tiếng, "Tóm lại, chuyện
iện, Cố Khinh Châu cảm động không ch
, lời đến miệng lại
ói lần thứ hai, nếu cô không ngại bị người
i: "Hôm qua vừa ly hôn với tôi, hôm nay lại đến trước mặ
vào mũi Trần Cảnh Lập mắng lớn, "Bà đây hiện giờ là người độc thân, người th
inh Châu trước mặt, bỗng
ột bao tải, anh nh
ng, Trần Cảnh Lập không kiên nh
rao cho Cố Khinh Châu một
ng không gian chật hẹp của ghế phụ bỗng nhiên có mộ
h Châu
ị đôi mắt ấy thu hút sâu sắc, đen tối, sâu thẳm, như một vực sâ
cách căng thẳng, khóe miệng Trần Cả
h anh cũng k
Lập mới lên xe, anh không biết Cố Khinh Châu đã dọn ra
hế phụ ngủ thiếp đi, tr
đưa tay xoa dịu nỗi lo lắng giữa đôi mày c
à sáng hôm sau, trong phòng trốn
Khinh Châu đưa tay xoa mắt, phát hiện mình lại trở v
đập đầu mình một cái, rồi nhìn điện thoại trên tủ
kéo chăn chuẩn bị xuống giường, n
ang nghi hoặc, cửa phòng bị đẩy ra
giường này, hai người vừa trải qua chuyện ấy, nhưng lúc này
Lập nói nhạt, anh không quên hôm qua trong căn
nghe những lời này sẽ không bị tổn thương
đâu?" Cố Khinh
a năm, số lần Trần Cảnh Lập bước vào nhà này đếm trên đầu ngón
óc, Trần Cảnh Lập không thể nào nhẫn tâm rời đi,
Khinh Châu nghỉ ngơi, lặng lẽ ra ngoài nghe máy,
quần áo, tùy tiện tìm một chiếc áo sơ mi trắn
ủa cô, Trần Cảnh Lập khí huyết dâ
chỉ biết mình không thể ở đây nữa, nên phải đi, cô địn
ạnh lùng của Trần Cảnh Lập,
rách, áo sơ mi lập tức bị xé thành hai mảnh rơi xuống đất, Cố
àng, giống như đang phát tiết, anh mạnh mẽ hút môi cô, không lâu sau cô đã ngửi thấy mùi máu
vào da cô, cô không nhị
h Lập ra, cô mạnh mẽ lau môi mình,
ớc mặt rốt cuộc coi mình là gì? Một ng
một tiếng, nắm chặt tay Cố Khinh Châu, "Cô mặc nh
một tiếng, "Hôm nay tôi
nói ra, Trần Cảnh Lập đã mạnh mẽ đẩy Cố Khinh Châu xuống giường, c
ặt, nhưng khoảng thời gian một gi
h Châu, "Quên nhắc cô, Niệm Cẩn về Hải Thành không có chỗ ở, nê
sạch sẽ một chút, tránh để cô
át, nhưng mặt vẫn giả vờ bình thản, "Trên thế giới này, có lẽ đ
chút, lời nói ra lạnh lùng
cô